Đường chủ Tào Bang thừa thắng truy đuổi đột nhiên bị chặn lại, trước đó, bọn chúng không phát hiện ra ở đây còn có cao thủ khác! Cảm thấy hơi thở sắc bén của người trước mắt lại liên tưởng đến tốc độ đáng sợ vừa nãy, trong lòng vô cùng kinh ngạc, hai vị đường chủ nhìn nhau.
Bỗng nhiên Trương Vũ Trạch được người khác đỡ lấy, nhầm tưởng rằng là anh em của mình, nhưng khi phát hiện là Bạch Vỹ, hắn liền ngẩn người, sau đó mượn lực đứng vững lại.
“Là các anh…”
Trương Vũ Trạch thấy Tây Môn Kiếm cũng đến, kinh ngạc không dám tin người của Lang Quân sẽ giúp họ.
Bạch Vỹ gật đầu với Trương Vũ Trạch, quay mặt nói lớn với Tây Môn Kiếm phía trước: “Tây Môn, ở đây giao cho anh!”, Bạch Vỹ nói xong liền yểm trợ cho Trương Vũ Trạch xông ra ngoài vòng bao vây của Tào Bang.
Trương Vũ Trạch thấy Bạch Vỹ dùng thân yểm hộ cho mình, vừa giết tinh anh của Tào Bang, còn phân tâm quan tâm mình, hắn cảm động mắt ngấn lệ! Hắn không ngờ lúc mình nguy nan nhất, người cứu mình không phải là Tống Khải mà mình xả thân bảo vệ, mà là những người có thể trở thành kẻ địch bất cứ lúc nào.
Tinh anh Tào Bang thấy Bạch Vỹ cứu Trương Vũ Trạch, lập tức xông về phía Bạch Vỹ như ong vỡ tổ! Nhất thời khiến Bạch Vỹ dìu Trương Vũ Trạch khó tiến thêm một bước.
Cũng may Bạch Vỹ từng trải qua trăm trận chiến không đến nỗi hoảng loạn.
Phía Tây Môn Kiếm, sau khi Bạch Vỹ yểm hộ Trương Vũ Trạch rút lui, Tây Môn Kiếm liền giao đấu kiếm với hai vị đường chủ Tào Bang, không cho đường chủ Tào Bang cơ hội lên tiếng.
Đối mặt với Tây Môn Kiếm lửa giận