“Anh đừng kích động, từ từ nói! A Phi, rót nước cho người anh em này”.
Quân Tử nhận nước ấm từ A Phi đưa tới, cảm kích nhìn A Phi một cái, nhấp mấy ngụm mới nói: “Huyết Lang, tôi tên là Quân Tử.
Sáng sớm nay đường chủ chúng tôi bị Tống Khải gọi đến tổng bộ, trước khi đi, hình như đường chủ đã dự liệu được Tống Khải và Trần Tư Kiệt muốn ra tay với đường chủ, bèn nói với chúng tôi, nếu nửa tiếng sau anh ấy không gửi tin nhắn cho chúng tôi thì bảo tôi đưa các anh em đến tìm cậu! Chúng tôi đã đợi một tiếng, đường chủ cũng không gửi một tin nhắn cho chúng tôi! Huyết Lang, tên chó Tống Khải khiến anh em chúng tôi phải đi đến đường cùng, hy vọng Huyết Lang thu nhận chúng tôi, chúng tôi nguyện làm tiên phong cho Lang Quân! Giúp Huyết Lang tiêu diệt Hải Bang, giết Tào Bang! Xin Huyết Lang đồng ý”.
Quân Tử nói xong, quỳ một chân xuống! !
“Mau đứng lên!”, Đông Phương Hạ ra ý bảo A Phi đỡ Quân Tử đứng lên, mới nói: “Trương Vũ Trạch cũng coi là bạn của Đông Phương Hạ tôi! Nếu anh ta bảo các anh đến, các anh cứ yên tâm ở lại Lang Quân đi!”
“Cảm ơn Huyết Lang.
Huyết Lang, bây giờ đường chủ chúng tôi chưa rõ sống chết, hy vọng Huyết Lang nể tình bạn bè, đi điều tra!”, Quân Tử cảm kích rơi nước mắt, anh ta không ngờ Đông Phương Hạ đồng ý dễ dàng như vậy.
“Các anh yên tâm, tôi sẽ phái người điều tra! Quân Tử, tôi phải cảnh cáo trước! Sau khi gia nhập Lang Quân, sau này nếu ai có lòng tạo phản, trên chiến trường lâm trận mà chùn bước, thấy anh