Nhưng chưa đi được bao xa, tiếng đánh giết và la hét thảm thiết đã truyền đến tai Đông Phương Hạ! Vũ khí va chạm vào nhau bắn ra tia hoa lửa, trong đêm tối chói mắt như vậy! Mấy người Đông Phương Hạ tăng nhanh bước chân, khi thấy các anh em Thanh Long Đường gặp phải sự ngăn trở mãnh liệt, đôi mắt thâm thúy của Đông Phương Hạ nheo lại! Anh em ở tầng ngoài cùng thấy từ xa có người đang tiến tới về phía bên này của bọn họ thì lập tức xông vào trận địa, báo cáo lại tình hình cho Hồ Ngạn Hạo đang chém giết cùng kẻ địch.
Nghe thấy có người đi tới từ phía sau, Hồ Ngạn Hạo gầm một tiếng, những anh em khác tiến lên, anh ta lập tức xoay người rút lui!
“Đường chủ, những người kia đang tiếp cận chúng ta!”, một người anh em lớn tiếng nói.
! Cả người Hồ Ngạn Hạo đẫm máu, ngay cả mặt cũng dính đầy máu tươi! Nhưng đó đều là máu của quân địch, tay anh ta vặn mã tấu, quyết đoán dẫn theo các anh em chạy về hướng Đông Phương Hạ!
Ánh sáng ở đây khá yếu! Các anh em nhìn không rõ nhóm người Đông Phương Hạ là điều bình thường! Hồ Ngạn Hạo đằng đằng sát khí dẫn người lao tới.
Thấy vậy các anh em tử sĩ lập tức rút đao bảo vệ Đông Phương Hạ!
“Người đến là kẻ nào?”
“Đông Phương Hạ!”, Đông Phương Hạ lạnh lùng đáp lại một câu.
Vào lúc này, trên đường hai bên chiến trường liên tục có tiếng bước chân vang lên, hai luồng sát khí lãnh liệt khiến lòng người khiếp sợ cùng ập tới! Các anh em đang hăng hái chiến đấu trong thoáng chốc đều dừng tay