Bên ngoài vô cùng ồn ào, Đông Phương Hạ lại ngồi trong xe nói chuyện phiếm với Thư Lăng Vy! Sau khi bọn họ biết Dương Nhuệ Tiến là người thừa kế của tập đoàn Thiên Thành, mặc dù ngạc nhiên và phẫn nộ, nhưng chỉ là trong chốc lát.
Đông Phương Hạ ngăn lại ý định xông ra ngoài tìm người phụ nữ đó tính sổ của Thư Lăng Vy, ra hiệu cho Thư Lăng Vy đừng kích động, lúc này mới nói: “Cho dù chúng ta biết người phụ nữ đó có khả năng là người dụ cô đến cửa hàng châu báu của tập đoàn Thiên Thành, nhưng cô đi hỏi, cô ta sẽ thừa nhận sao? Cùng lắm thì chúng ta dạy cho cô ta một bài học, hoặc tìm chốn không người giết cô ta! Nhưng đây không phải là kết quả mà chúng ta mong muốn, tiêu diệt nhà họ Tư Mã mới là việc quan trọng hàng đầu”.
“Nhưng, như vậy cũng quá dễ dàng cho đôi cẩu nam nữ đó rồi!”, Thư Lăng Vy không cam lòng.
Đông Phương Hạ lắc đầu, cười xấu xa: “Hiện tại tôi đang lo không tìm được cơ hội thích hợp nào để đi vào tập đoàn Thiên Thành, không ngờ Tiểu Lâm làm ầm ĩ như vậy, lại giúp được tôi!” ! “Ý anh là gì?”
“Không thể nói…không thể nói!”
Đông Phương Hạ liên tục xua tay! Dáng vẻ thiên cơ không thể tiết lộ, suýt chút nữa khiến Thư Lăng Vy đem anh ném ra khỏi xe.
Một lúc sau, tiếng ồn ào bên ngoài dần dần nhỏ lại! Tiểu Lâm cùng người thanh niên lúc nãy cùng đi đến, Đông Phương Hạ lúc này mới cùng Thư Lăng Vy xuống xe! Đi đến chỗ chiếc xe thể thao phía trước.
Sau khi lên xe, người thanh niên đưa giấy ghi nợ cho Đông Phương Hạ: “Huyết Lang, theo như căn dặn của anh, chúng tôi không nhận tấm séc của tên nhãi đó đưa, mà lấy giấy ghi nợ! Mười triệu, anh xem đi”.
Đông Phương Hạ liếc nhìn một cái.
Cười nói: “Anh làm tốt lắm! Như