Thấy Đông Phương Hạ trầm tư, Tây Môn Kiếm ra ý bảo mọi người ngồi xuống, nói với Đông Phương Hạ: “Cậu chủ, tên nội gián đã nói chuyện hai ngày nay cậu không thể dùng võ công cho Tào Nghị Hùng, Tào Nghị Hùng làm như vậy là muốn giữ cậu lại ở tổng bộ bọn chúng! Rõ ràng là “Hồng Môn Yến”, nếu đi, sự an toàn của cậu… nếu không đi, bên ngoài đã truyền đi khắp nơi, người khác sẽ nghĩ rằng Lang Quân chúng ta sợ Tào Bang.
“Hay là lùi lại mấy hôm, đợi Huyết Lang hồi phục rồi đi!”, Bạch Vỹ kiến nghị.
Ánh mắt của Hồ Ngạn Hạo và đám Trương Vũ Trạch nhìn vào Đông Phương Hạ đang trầm tư, bất kể Đông Phương Hạ quyết định thế nào, họ đều không phản đối.
Lát sau, Đông Phương Hạ cười lạnh lùng, lướt nhìn một lượt đám Tây Môn Kiếm, lạnh lùng nói: “Đi.
Sao lại không đi! Không phải là tối qua tôi bảo anh Hồ cố ý nói tin tức cho nội gián sao! Tây Môn, anh trả lời Tào Nghị Hùng, nói Đông Phương Hạ tôi nhất định sẽ đến buổi tiệc! Bảo ông ta chuẩn