Dạ Ảnh, Dạ Phong và mọi người không nghi ngờ lời nói của cậu chủ nhà mình, Bạch Vỹ bán tín bán nghi, Trương Vũ Trạch lại không tin lời Đông Phương Hạ, ban đầu nếu Lang Quân thực sự có thực lực tiêu diệt Tào Bang, sao lại phải làm sự việc phức tạp như vậy! Tào Bang là bang phái lớn hàng đầu phía Bắc, thực lực không thể coi thường, sao Huyết Lang lại nói lời ngông cuồng.
Nhưng đảo mắt suy nghĩ, Trương Vũ Trạch liền hiểu ra! Vì sự phát triển của Lang Quân đã vượt quá dự liệu của hắn, trước khi chưa gia nhập Lang Quân, hắn nghĩ rằng Lang Quân muốn tiêu diệt Tào Bang thì phải trả cái giá đắt, nhưng từ sau khi những người đó xuất hiện tối hôm trước, hắn lại lo lắng thay cho Tào Nghị Hùng.
Đông Phương Hạ đứng lên đi đến phía sau hai chị em Dạ Ảnh và Dạ Phong, cúi người đặt tay lên đôi vai nhỏ nhắn mê hoặc lòng người, nói với mấy người Hồ Ngạn Hạo: “Tối nay, nửa tiếng sau khi tôi đến cao ốc Phi Hùng, các anh phát động tấn công với tất cả địa bàn của Tào Bang! Bốn chiến đường Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ phải dùng tốc độ nhanh nhất kiểm soát địa bàn của các chiến đường Tào Bang, còn kế hoạch hành động của bốn chiến đường, các anh tự bàn bạc quyết định”.
“Không vấn đề! Nhưng cậu chủ, ngộ nhỡ kế hoạch định sẵn của chúng tôi xung đột với bên phía cậu thì sao?”, Dạ Phong quay khuôn mặt tuyệt mỹ, lo lắng nhìn cậu chủ nhà mình.
Ánh mắt Trương Vũ Trạch đặt lên Đông Phương Hạ, chuyện lớn như vậy, sao Huyết Lang không đích thân hạ lệnh, lại để bốn vị đường chủ tự bàn bạc, ngộ nhỡ ý kiến của bọn họ không đồng nhất, xảy ra mâu thuẫn, đến lúc đó kế hoạch thất bại phải làm thế nào!
Đông Phương Hạ lắc đầu: “Không phải Tào Nghị Hùng đã điều một nửa cao thủ của bọn chúng đến cao ốc Phi Hùng sao! Đã như vậy, thì các chiến đường khác của bọn chúng chỉ còn lại một nửa cao thủ! Đối với các anh mà nói, đó không phải là vấn đề.
Nhiệm vụ của các anh là kiểm soát tất cả chiến đường của Tào Bang cho tôi, không cần quản những việc khác.
Việc này cũng không ảnh hưởng đến phía tôi.
Sau khi kiểm soát được địa bàn của bọn