Thấy Yamamoto mạnh như vậy, Trương Vũ Trạch không dám liều mạng.
Hai người đã đánh hơn trăm chiêu rồi.
Đột nhiên, Yamamoto tăng tốc, xoáy thanh kiếm Katana, vung mạnh vào cổ Trương Vũ Trạch.
Cảm nhận được sát khí chết chóc ấy, Trương Vũ Trạch không dám chủ quan, muốn né tránh nhưng lại không kịp.
Trước tình thế cấp bách ấy, anh ta giơ đao lên, muốn ngăn cản nhát chém chí mạng ấy.
“Keng...!Xoẹt...”
Trương Vũ Trạch tránh được, nhưng đao của anh ta cũng bị kiếm của Yamamoto chém thành hai đoạn, phần ngực bị rạch một đường, máu tươi nhanh chóng trào ra.
Đông Phương Hạ đứng ở đằng xa, nhìn thấy toàn bộ cảnh này.
Khi thấy vũ khí của Trương Vũ Trạch bị chém gãy, anh do dự giây lát, sau đó lớn tiếng nói với anh ta: “Vũ Trạch, nhận lấy!”
Thấy Huyết Lang đưa vũ khí cho mình, Trương Vũ Trạch bất chấp vết thương, bật chân nhảy người lên.
Chỉ chớp mắt, anh ta đã bắt được thanh Loan Đao Ngâm Long sắc bén.
Sau vài cuộc chiến, Trương Vũ Trạch đã biết Loan Đao Ngâm Long ra khỏi vỏ thì sẽ có hậu quả như thế nào.
Lúc trước Huyết Lang và Tây Môn Kiếm giết hàng trăm người của Tào Bang chỉ trong chớp mắt, bây giờ Loan Đao Ngâm Long nằm trong tay mình, anh ta tuyệt đối không thể làm hỏng danh tiếng của thanh đao này.
Khoảnh khắc cầm loan đao trong tay, Trương Vũ Trạch cảm thấy huyết dịch toàn thân sôi trào, một luồng sức mạnh kỳ lạ đột nhiên tràn vào trong cơ thể của mình, vết thương cũng dừng chảy máu vào lúc này!
Tuy hắn kinh ngạc, nhưng