Lúc Dạ Ảnh và Trình Thành thấy Đông Phương Hạ bị bao vây, nếu không phải nghĩ đến kế hoạch của cậu chủ nhà mình, bọn họ sẽ không đợi đến bây giờ mới xuất hiện.
Người của Tào Bang sửng sốt, đám người Dạ Ảnh sẽ không nương tay, cao thủ bảo vệ nhà họ Bek càng sẽ không mềm lòng! Phút chốc, chỉ trong mấy giây ngắn ngủi, sau một tràng tiếng kêu thảm vang lên, những tên lại gần Đông Phương Hạ đều bị giết tại chỗ!
“Thủ hạ Trình Thành tham kiến cậu chủ!”
Trình Thành dẫn quân, hồi đó Đông Phương Hạ đã bảo Bek Er cho anh năm mươi cao thủ nhà họ Bek.
Sau khi giết những kẻ tới gần Đông Phương Hạ, tất cả xếp thành hai đội, quỳ một gối xuống trước mặt anh.
Giây phút nhóm Trình Thành quỳ xuống, Tây Môn Kiếm đang đứng cạnh Đông Phương Hạ lập tức lùi sang một bên.
Sau khi rời khỏi châu Úc, lâu lắm rồi Đông Phương Hạ chưa gặp Trình Thành.
Lúc trước Trình Thành có việc, trong mấy tháng trước khi Đông Phương Hạ đi, anh ta luôn không có mặt ở châu Úc.
Tính ra thì cũng gần nửa năm rồi.
Bây giờ, nhìn vẻ mặt kích động của Trình Thành, Đông Phương Hạ cũng cảm thấy chua xót.
Mặc dù bọn họ gọi anh là cậu chủ, nhưng trong lòng thì lại coi anh là người bạn tốt nhất.
Thấy nhóm cao thủ Trình Thành quỳ xuống với Huyết Lang của Lang Quân, ai nấy đều ngây ra như phỗng.
Bọn họ không thể tin được rằng Huyết Lang lại có cao thủ như thế, ngay cả Tào Nghị Hùng cũng không ngoại lệ.
Bạch Vỹ thì đỡ hơn, bởi vì trước đó Tây Môn Kiếm đã cho anh ta biết trong tay Huyết Lang có mấy đội quân rất mạnh.
Trương Vũ Trạch lại khác, vốn tưởng rằng trong Lang Quân, Tây Môn Kiếm của Thiên Lang Đường có thể coi là cao thủ hàng đầu rồi, ai ngờ...
“Mau đứng lên...”
Đông Phương Hạ cúi người đỡ Trình Thành đứng lên.
Ngờ đâu Trình Thành lại lắc đầu lia lịa, nhìn cậu chủ nhà mình bằng đôi mắt ngấn lệ, kiểu gì cũng không chịu đứng lên.
“Tôi nói mà các anh không nghe thấy hả? Đứng hết lên cho tôi!”
Đông Phương Hạ bỗng cất cao giọng, làm Trình Thành và năm mươi cao thủ nhà họ Bek giật nảy mình.
Ở Đông Bắc, bọn họ là chúa tể, nhưng ở trước mặt Đông Phương Hạ thì chẳng