Vương Thiến Thiến cảm nhận được khí lạnh nhức xương của Đông Phương Hạ, nhìn thấy ánh mắt như lang sói của Trình Thành, cô ta bỗng run lên: “Huyết Lang nghĩ nhiều rồi! Nếu Vương Thiến Thiến có lòng khác, cũng sẽ không làm việc có lỗi với nhà họ Tư Mã và Tào Bang”.
“Hy vọng giống như cô nói”.
Trình Thành ở phía sau Đông Phương Hạ nhìn bóng dáng Vương Thiến Thiến rời đi, anh ta liền trầm tư! Đôi mắt sắc bén không ngừng chuyển động, không biết đang nghĩ gì.
“Anh đang nghĩ gì thế?”
Đông Phương Hạ hiểu Trình Thành là người thế nào, phó đường chủ của Thiên Lang Đường không phải là người yên tĩnh! Khi nhìn thấy sắc mặt Trình Thành thay đổi liên tục, Đông Phương Hạ liền lên tiếng hỏi.
Trình Thành bị cậu chủ nhà mình cắt ngang dòng suy nghĩ, lập tức thu lại mạch suy nghĩ phiêu dạt nơi xa, khoác vai Đông Phương Hạ, cười ha ha nói: “Cậu chủ, Vương Thiến Thiến này hơi… chắc cậu sẽ không để cô ta làm thiếu phu nhân của chúng tôi chứ”.
“Bây giờ tôi đã có ba cô vợ chưa cưới và một Bek Er! Tổng cộng bốn người, nhóc con, có phải anh coi cậu chủ nhà anh là ngựa giống không!”
“Cậu chủ, ngựa giống có gì không tốt, tuy tôi chưa từng gặp mấy vị thiếu phu nhân đó! Nhưng cậu chủ của Trình Thành tôi là người thế nào, con mắt sẽ kém sao! He he… Tôi thật muốn xem ba vị thiếu phu nhân trông như thế nào, có lẽ là đẹp như tiên nữ!”
Trình Thành nói xong cười hi hi, còn không ngừng dùng tay vuốt cằm của mình, tưởng tượng mấy người Diệc Phi và