Cục trưởng Phương do dự, trầm giọng nói: “Cậu Đông Phương, chuyện tối nay chúng ta muốn diệt căn cứ này được tiến hành bí mật! Trước đó, ngoại trừ người nội bộ cũng không có ai biết.
Nhưng sao trong căn cứ lại biết được.
Cho nên, có người đã thông báo trước hành động của chúng ta cho nhà họ Tư Mã”.
“Là tên cháu rùa nào làm chó cho nhà họ Tư Mã”.
Nghe thấy có nội gián, Thư Lăng Vy tức giận bất bình gầm lên! Những người khác đều dồn ánh mắt sang Đông Phương Hạ.
Đông Phương Hạ đã dự liệu được có người tiết lộ bí mật! Có lẽ chuyện này do Văn Quân làm, xem ra Hác Hiên vẫn không biết thân phận của Văn Quân.
Đông Phương Hạ trầm ngâm một lát, cười lạnh lùng một tiếng, nói với cục trưởng Phương: “Đừng lo, cho dù bọn chúng có chuẩn bị, chúng ta cũng phải tiêu diệt căn cứ này! Cục trưởng Phương, chuyện có nội gián, ông coi như chưa từng xảy ra, tôi sẽ xử lý!”
“Cậu chủ, bên trong căn cứ mà mọi người nói là những người thế nào! Sao lại điều động nhiều cao thủ như vậy.
Bốn mươi anh em tử sĩ, năm mươi cao thủ bảo vệ khuôn viên nhà họ Bek, lại thêm tôi, Trương Vũ Trạch, Dạ Ảnh và người của vị cục trưởng này, tôi còn nhìn thấy hơn ba mươi quân nhân, lẽ nào là phần tử khủng bố! Mẹ kiếp, thật hy vọng bọn chúng là phần tử khủng bố, nếu không tôi cũng không có hứng thú gì”.
Trình Thành ở phía sau Đông Phương Hạ liếc trái liếc phải, nói lớn mà không biết xấu hổ.
Mọi người nghe xong, ánh mắt liền chuyển sang Trình Thành, Trình Thành vừa đến Yên Kinh, ngoại trừ Trương Vũ Trạch và anh em tử sĩ, những người khác đều không quen biết anh ta.
Lúc này nghe thấy soái ca gọi Đông Phương Hạ là “cậu chủ” khinh thường người trong căn cứ của Tư Mã Trưởng Phong, còn nói cái gì mà thật hy vọng là phần tử khủng bố, lập tức, Thư Lăng Vy buông cánh tay của Đông