Nam Cung Diệc Phi định dùng thân phận giáo viên hướng dẫn nói Đông Phương Hạ vài câu, nhưng nhìn thấy cậu ấm này không những ăn mấy thứ vớ vẩn, mà tư tưởng cũng không tập trung, trong lòng ngổn ngang trăm mối! Ngay lập tức, không nói gì nữa!
Những năm này Đông Phương Hạ chịu không ít khổ! Phải sống cuộc sống đầu đường xó chợ! Tim Diệc Phi bỗng nhói đau! Kéo một chiếc ghế, ngồi xuống! Đợi mấy người An Nhiên bọn họ viết bản kiểm điểm.
Đông Phương Hạ hiện đang suy nghĩ về tập đoàn Thiên Lang! Còn có tối qua Tào Bang rõ ràng biết anh ở đó, tại sao lại không cử mấy người giỏi đến để trừ khử anh.
Ăn xong bữa tối! Cả thể xác và tinh thần của Đông Phương Hạ đều vô cùng mệt mỏi, nghĩ qua nghĩ lại, liền ngủ gục trên bàn!
Thấy vậy, Nam Cung Diệc Phi liền ngớ ra, sau đó ngay lập tức lấy áo khoác ở trên giường Đông Phương Hạ khoác lên người anh! Hai ngày này anh chồng này của mình rốt cuộc là đang bận cái gì, sao lại mệt mỏi như vậy, ngồi mà cũng có thể ngủ được! Đột nhiên, Nam Cung Diệc Phi nhìn thấy tập tài liệu trên bàn Đông Phương Hạ, tò mò, cầm lên xem!
Trong phút chốc, Nam Cung Diệc Phi nghi hoặc nhìn đến Đông Phương Hạ đang ngủ say! Tập đoàn Thiên Lang, lẽ nào hai ngày này Đông Phương Hạ đang bận việc này! Thiếu nhân tài! Anh vì những chuyện này mà lo nghĩ.
Nhà họ Bek không phải có rất nhiều nhân tài à! Đông Phương Hạ sao lại vì những chuyện này mà lo nghĩ chứ!
Nam Cung Diệc Phi nhất thời không nghĩ ra được! Lúc này, mấy người An Nhiên bọn họ đã viết xong bản kiểm điểm nộp cho Nam Cung Diệc Phi! Nhìn thấy Đông Phương Hạ ngủ, cả ba người đều trợn tròn mắt.
Lão đại, giáo viên hướng dẫn không chỉ là vợ chưa cưới của anh, mà còn là một người đẹp xuất sắc! Anh sao có thể cạnh một người như vậy mà ngủ mất chứ! Mấy người Lục Phong bọn họ đúng là phục Đông Phương Hạ sát đất.
Bụng dạ An Nhiên xấu xa hơn một chút, thấy Đông Phương Hạ đã ngủ say! Con ngươi khẽ đảo, lặng lẽ tiếp cận Đông Phương Hạ.
“A…lão đại…là tôi…là tôi…Nhiên Nhiên đây!! Không phải là kẻ địch!!”
Đáng tiếc, tay An Nhiên còn chưa kịp sờ vào Đông Phương Hạ, Đông Phương Hạ đột nhiên mở mắt, nhanh như chớp siết chặt cổ tay cậu ta.
Ngay lập tức, một cơn đau thấu tim từ cổ tay An Nhiên truyền đến, đau đến mức An Nhiên hét lên một tiếng, toát cả mồ hôi hột.
Nghe thấy tiếng hét của An Nhiên, ba người Nam Cung Diệc Phi, Lục Phong, Tạ Vũ Thần liền nhìn đến An Nhiên.
Thấy An Nhiên bị đau