“Huyết Lang, cậu là chỉ huy, ai dám chống lại cậu.
Địa bàn thì không thể chia đều tăm tắp được, cố gắng làm sao cho mức chênh lệch nhỏ nhất thôi, những chuyện khác giao cho các đường chủ.
Cũng như lời cậu nói đó, Lang Quân nhiều thành viên như thế, bây giờ địa bàn mở rộng, một mình cậu không thể quản hết được”.
Bạch Vỹ dừng lại giây lát rồi nói tiếp: “Thực ra các anh em đều biết người vất vả nhất trong khoảng thời gian này không phải là những người cầm đao lên chiến trường, mà chính là Huyết Lang cậu.
Nhiều kế hoạch chi tiết như thế, tất cả đều do một mình cậu chỉ huy.
Cậu phải bày mưu nghĩ kế, để Hải Bang và Tào Bang đánh nhau, Lang Quân chúng ta mới có cơ hội phát triển.
Mọi kế hoạch đều cần suy nghĩ, lao động trí óc còn mệt hơn lao động chân tay ấy chứ”.
“Đây cũng là điều mà tôi nên làm thôi mà, cuộc chiến với Tào Bang và nhà họ Tư Mã là do tôi mà ra.
Nếu không có các anh em giúp tôi, một mình tôi đâu thể làm được”.
Những lời Đông Phương Hạ nói là thật, hơn nữa rất khiêm tốn.
Về điểm này, Bạch Vỹ cũng đã nhìn ra.
Những cao thủ như Tây Môn Kiếm, Trình Thành, Dạ Ảnh, Dạ Phong, Hồ Ngạn Hạo, bất kể ở đâu thì bọn họ cũng sẽ là một nhân vật đáng gờm.
Cộng thêm các cao thủ nhà họ Bek mà Trình Thành dẫn tới và các anh em tử sĩ của Thanh Long, những lực lượng ấy đủ để giết các thành viên nòng cốt của Tào Bang và tiêu diệt nhà họ Tư Mã.
Huống chi Huyết Lang còn