Giọng của Đông Phương Hạ càng lúc càng lớn.
Vốn khoảng thời gian qua anh đã rất mệt rồi, khó khăn lắm mới có thời gian nghỉ ngơi, cô vợ chưa cưới ấy lại nhờ người khác nói những lời nói khó nghe ấy với anh.
Cái gì mà “để anh chuẩn bị tâm lý, cậu cả nhà họ Đông Phương bị đá, chắc chắn sẽ rất mất mặt”, thế chẳng phải là tát vào mặt nhà họ Đông Phương sao!
Lúc trước, tuy rằng Đông Phương Hạ chưa gặp Tần Thư Tiệp, nhưng ấn tượng về cô khá tốt.
Nhưng sau chuyện tối hôm nay, ấn tượng tốt ấy dần dần tan biến.
Diệc Phi lo lắng nhìn Đông Phương Hạ.
Cô cũng biết Tần Thư Tiệp nói quá nặng lời, nhưng lại không dám nói đỡ cho cô ấy.
Từ trước tới giờ, Đông Phương Hạ luôn rất tốt với cô và Thư Lăng Vy.
Tuy thỉnh thoảng hay nói đùa, nhưng anh rất dễ tính.
Anh trở nên nóng nảy như thế từ bao giờ vậy?
Tần Thư Tiệp nói như thế, Đông Phương Hạ nổi giận cũng chẳng có gì là lạ.
Nếu đổi lại là cô, cô cũng sẽ giận chứ.
Diệc Phi tới gần Đông Phương Hạ, khoác tay anh nói: “Quả thật Thư Tiệp không đúng, nhưng anh là đàn ông, nên rộng lượng một chút.
Nha… Đừng giận nữa.”
“Hạo Kiệt tuy hơi kiêu ngạo, nhưng cũng là một người đàn ông trọng tình trọng nghĩa, sao lại có cô em gái như thế cơ chứ! Đúng