“Nhiên Nhiên… Huyết Lang, cậu thiếu niên đó bây giờ đang ở đâu, tôi muốn gặp cậu ấy! Cầu xin anh, cho tôi gặp cậu ấy… Cầu xin anh đấy! Chỉ cần cho tôi gặp cậu ấy, anh muốn biết điều gì, cho dù lấy mạng của tôi, tôi cũng sẽ đồng ý với anh, Huyết Lang…”
Trụy Huyết còn không đợi Đông Phương Hạ nói hết, cô ta mếu máo, cầu xin Đông Phương Hạ, giọng nói cũng nghẹn lại! Từ trong lời nói của Đông Phương Hạ, cô ta đã biết cậu thiếu niên đó chắc chắn là em trai mà cô ta đã tìm kiếm mười sáu mười bảy năm, An Nhiên!
“Cậu chủ, cậu nói gì? Lẽ nào… lẽ nào những lời An Nhiên nói với cậu vào hôm cậu ta đi chính là… chính là… Trụy Huyết là người chị mà An Nhiên nhờ cậu tìm kiếm giúp cậu ta!”
Đông Phương Hạ gật đầu: “Ừm, các cô xem xem, vết bớt trên lưng Trụy Huyết, hoa văn đó, vị trí đó, màu sắc đó, hình ảnh đó, giống hệt như An Nhiên nói, ông lão đã từng nói, trên đời này vốn không có sự trùng hợp, huống hồ còn trùng hợp nhiều như vậy! Độ tuổi của Trụy Huyết, là độ tuổi mà An Nhiên nói!”
Đông Phương Hạ không muốn tin sự thật này, tội lỗi của Trụy Huyết quá lớn, cô ta thực sự là chị gái của người anh em tốt An Nhiên, có rất nhiều chuyện phải suy nghĩ, Đông Phương Hạ không thể làm việc có lỗi với anh em, tục ngữ nói: “Không nể mặt tăng thì phải nể mặt