Tây Môn Kiếm và những người khác cũng biết Đông Phương Hạ buồn, dẫu sao Đông Phương Hạ cũng là một người trọng tình nghĩa! Vừa định lên tiếng, Đông Phương Hạ lại xua xua tay với mọi người, tỏ ý mình không sao.
Ngay sau đó ngồi xuống, nói:
“Công việc hôm nay tương đối nhiều, tất cả mọi khía cạnh công việc của Lang Quân đều cần phải sắp xếp và giải quyết! Nói việc chính trước.
Chắc hẳn mọi người đều đã nghe được một chút tin đồn, Lang Quân sẽ phải chọn ra một phó thống soái! Nếu tôi không ở đây, người đó sẽ thay tôi chủ trì mọi công việc của Lang Quân.
Người được chọn ra đó, đường chủ của các đường phải hỗ trợ người đó, cùng phát triển Lang Quân của chúng ta! Việc này trước đây tôi đã bảo đường chủ của các đường chọn ra người trong lòng, hiện tại trong lòng mọi người chắc chắn đã có người để lựa chọn, chọn ai? Mọi người tiến cử đi, cố gắng làm cho mọi người tâm phục khẩu phục”.
Nghe thấy vậy, các anh em liền rỉ tai nhau! Một người anh em đứng dậy cung kính hỏi Đông Phương Hạ: “Huyết Lang, xin hỏi anh có yêu cầu gì với người được chọn?”
Đông Phương Hạ liếc nhìn người anh em này, Hồ Ngạn Hạo ở một bên trả lời thay cho Đông Phương Hạ: “Trung thành, uy tín, công bằng, lấy mình làm gương!”
Hồ Ngạn Hạo cũng không nói đến khí phách tướng lĩnh, bởi vì những người ngồi ở đây hôm nay đều là tướng lĩnh của Lang Quân!
Lời này vừa nói ra, các anh em đều vùi đầu trầm tư suy nghĩ! Tây Môn Kiếm và Bạch Vỹ khoanh hai tay trước ngực, ánh mắt nhìn đến Trương Vũ Trạch, ánh mắt cười như không cười, ý tứ không gì rõ ràng hơn!
Thực ra, trong lòng Đông Phương Hạ và những người khác đều đã có người chọn lựa, đưa vấn đề này vào cuộc họp chỉ là hình thức mà thôi! Với những lời tối hôm trước của Hồ