“Sĩ quan huấn luyện, tôi vừa rồi không chú ý! Làm không tốt một động tác, ông già đó liền bắt tôi chạy bốn vòng! Còn cho người khác sống nữa không, vợ ông ta có phải buổi tối không cho, hay ông ta không thỏa mãn người tình, sao lại nóng tính như vậy chứ!”
Nghe thấy vậy, Đông Phương Hạ dở khóc dở cười! Cậu nhóc này, tuổi còn nhỏ mà đã phát ngôn ra những câu đó!
“Tôi thấy cậu có gì là mệt đâu, tràn đầy sức sống đấy chứ! Ít nhất lúc mắng sĩ quan huấn luyện rất có sức!”
An Nhiên bĩu môi làm bộ đáng yêu, tức giận bất bình nói: “Tôi mà có tài nghệ như lão đại, sớm đã đấm chết ông già đó rồi! Anh xem tấm thân nhỏ bé này của tôi, có thể chịu đựng được sự dày vò của ông ta sao!”
Lúc này, Đông Phương Hạ không thể không cười!
“Lão đại, không thì thế này, bây giờ tôi không đi học nữa! Tôi đi theo anh, đội ngũ Lang Quân lớn như vậy, tình báo chắc chắn được đặt lên hàng đầu, một siêu hacker là tôi sẽ không làm anh thất vọng, đảm bảo công việc tình báo của Lang Quân chúng ta được hoàn thành xuất sắc!”
Từ tối hôm trước sau khi nhìn thấy tài nghệ của Đông Phương Hạ, An Nhiên vẫn luôn nghĩ đến việc này! Nếu nói Đông Phương Hạ trêu chọc Thư Lăng Vy trên chuyến bay về nước là không biết xấu hổ, thì An Nhiên hiện tại còn không biết xấu hổ hơn! Đông Phương Hạ còn chưa đồng ý với cậu ta, cậu ta liền bắt đầu tự xưng “Lang Quân của chúng ta”.
Đông Phương Hạ cũng có ý muốn cho An Nhiên gia nhập Lang Quân, giống như An Nhiên nói, công việc tình báo là vô cùng quan trọng! Thế là, liền suy nghĩ!
Thấy Đông Phương Hạ không nói gì, An Nhiên liền tranh thủ thời cơ nói: “Lão đại, tối hôm trước tôi cùng với mấy đàn anh Hồ Ngạn Hạo, Hoàng Vỹ Kỳ, A Phi và đàn chị Dạ Ảnh, Dạ Phong nói chuyện rất vui, các đàn anh đàn chị khác trong Lang Quân đều rất tốt, tôi còn giúp bọn họ đánh cắp một ít tài liệu của Tào Bang và Hải Bang đó! Lão đại, anh đồng ý đi! Được không!”
Hacker như An Nhiên nếu vào phe của kẻ địch, thì chính là sự tổn thất của Đông Phương Hạ! Còn đáng sợ hơn mười cao thủ!
“An Nhiên, không phải lão đại không muốn để cậu gia nhập Lang Quân, mà là hiện tại cậu vẫn còn nhỏ, hơn nữa đây là con đường không có đường lui! Lão đại tôi không thể…”
“Lão đại, xin anh hãy thu nhận tôi, hiện tại tôi không có gì cả! Từ nhỏ đã tách khỏi chị gái, người bà nuôi dưỡng tôi cũng qua đời rồi, những năm này đều là tự tôi kiếm tiền nuôi sống bản thân, kỹ thuật máy tính cũng là tự học, tôi…”
An Nhiên không đợi Đông Phương Hạ nói xong, liền quỳ một chân xuống trước mặt Đông Phương Hạ, lời còn chưa nói xong, hai mắt đỏ hoe,