“Mấy người không có cách nào ăn nói với Tô Phác Du, lẽ nào có cách ăn nói với tôi sao?”
“Không phải không phải…cậu Đông Phương cậu đừng hiểu nhầm! Chiếc xe đó là chiếc xe yêu thích của em gái cậu Tô, cậu Tô yêu thương em gái nhất, việc này…”, vẻ mặt cậu ấm đó khẩn cầu nhìn Đông Phương Hạ, hy vọng Đông Phương Hạ có thể bỏ qua cho bọn chúng.
Đông Phương Hạ không chút do dự! Anh nể mặt Tô Phác Du, nhưng điều này không có nghĩa là anh sợ Tô Phác Du! Hai cánh môi mỏng khẽ mím, lạnh lùng hừ một tiếng nói: “Đập!”
“Cậu Đông Phương…”
“Trở về nói với Tô Phác Du, anh ta còn không quản người của mình cho tốt, thì đừng trách Đông Phương Hạ tôi!”
Đông Phương Hạ không đợi cậu ấm đó nói xong, ném lại một câu rồi lên xe taxi! Cậu ấm đó đứng ngây ra tại chỗ, Đông Phương Hạ đã lên tiếng, anh ta biết, tất cả mọi chuyện hôm nay đều là cái giá phải trả cho sự ngu dốt của bọn chúng! Cậu Đông Phương đến cả kẻ kiêu ngạo như Tư Mã Trưởng Phong cũng dám đánh, còn sợ cậu Tô sao!
Nhìn chiếc taxi Đông Phương Hạ ngồi biến mất khỏi tầm mắt của mình, cậu ấm đó xoay người đi về phía chiếc xe yêu thích của em gái Tô Phác Du, dùng thái độ kiêu ngạo thường ngày của bọn chúng, đập nát toàn bộ xe!
Hiện tại, toàn bộ phía Bắc đều là thiên hạ của Đông Phương Hạ, trong lòng đám cậu ấm này đều rất rõ, Yên Kinh là địa bàn của tổng bộ