Theo như những gì Bạch Vỹ nói, thân thủ của đối phương rất mạnh! Bạch Vỹ không thể đánh bại được một trong số bọn chúng, điều này khiến Đông Phương Hạ có chút kinh ngạc! Còn về thân thủ của Long Nhã Nhàn, lúc trước Đông Phương Hạ đã nghĩ đến rồi, cho nên không có gì ngạc nhiên!
Sắp xếp lại một lượt lời kể của Bạch Vỹ! Một lúc sau, Đông Phương Hạ ngẩng lên hỏi Bạch Vỹ: “Lúc các anh gặp phải tập kích, đối phương có nói gì không, anh có nghe ra được khẩu âm của bọn chúng không?”
“Lúc đó tôi cách Long Nhã Nhàn một khoảng nhất định, lờ mờ nghe thấy đối phương bảo Long Nhã Nhàn giao đồ ra! Về phần là đồ gì, tôi không biết! Bọn chúng dùng tiếng anh”.
Yêu cầu Long Nhã Nhàn giao đồ ra? Đúng là kỳ lạ, lúc trước người của gia tộc thần bí muốn tìm thứ gì đó trên người mình, còn suýt chút nữa giết mình! Hiện tại có cao thủ muốn Long Nhã Nhàn giao đồ ra, chuyện gì đang xảy ra? Lẽ nào là trùng hợp? Có liên quan đến mình không đây?
Nhìn thấy Đông Phương Hạ trầm tư suy nghĩ, Bạch Vỹ suy nghĩ một chút! Lại nói: “Đúng rồi! Huyết Lang, lúc Long Nhã Nhàn đuổi theo những tên đó, trong tình huống khẩn cấp có nói với tôi, bảo cậu giúp cô ta chăm sóc Đồng Đồng! Lúc nói xong câu này, tôi phát hiện ánh mắt của cô ta rất kỳ lạ, tôi đã nghĩ rất lâu, cũng không biết cô ta có ý gì”.
“Giúp chị ta chăm sóc Đồng Đồng? Ánh mắt của chị ta rất kỳ lạ?”
Không phải Đông Phương Hạ nghi ngờ việc Long Nhã Nhàn bảo anh giúp chị ta chăm sóc Đồng Đồng, mà là nghi ngờ việc Bạch Vỹ nói ánh mắt của Long Nhã Nhàn rất kỳ lạ.
“Đúng vậy!”, Bạch Vỹ gật