Lần này nhà họ Bek đi đón người, khiến bao hành khách trong sân bay chú ý tới.
Khi thấy người mà nhà họ Bek đang chờ tới nơi, ai nấy đều tò mò nhìn người sắp xuất hiện ở đường băng.
Ở châu Úc, thân phận của Đông Phương Hạ chẳng khác nào một vị thần.
Ba năm trước, nhà họ Bek có thể vượt qua nhà họ Chu hoàn toàn là nhờ vào công của Bek Ji, chính anh đã dẫn dắt những nhân tài trên lĩnh vực kinh doanh của nhà họ Bek để gây dựng lên.
Mặc dù khoảng cách khá xa, nhưng những người biết Đông Phương Hạ thì vẫn nhận ra anh chính là cậu chủ nhà họ Bek.
Quyền Uy cung kính đứng bên dưới.
Sau khi cửa máy bay mở ra, Đông Phương Hạ cũng xuất hiện trước mắt anh ta.
Giây phút nhìn thấy cậu chủ nhà mình, đôi mắt của Quyền Uy hơi nhòe đi.
Ba tháng không gặp, cậu chủ trưởng thành hơn nhiều rồi.
Đám Tây Môn Kiếm đi đằng sau Đông Phương Hạ.
Nhìn thấy Quyền Uy, trong mắt Tây Môn Kiếm cũng trào dâng tình cảm anh em sâu đậm.
Quyền Uy cũng nhìn thấy Tây Môn Kiếm, nhưng anh ta không chào hỏi, chỉ bước lên hai bước, cung kính chào hỏi Đông Phương Hạ: "Cậu chủ!"
Mới đầu đám cấp dưới mà Quyền Uy dẫn tới cũng không biết hôm nay bọn họ sẽ đi đón ai.
Bây giờ nhìn thấy cậu chủ nhà mình, ai nấy đều vô cùng kích động.
Mặc dù bọn họ không chạy tới thăm hỏi, nhưng mắt ai cũng đỏ lên.
Đông Phương Hạ nhìn những người đứng quanh máy bay một lượt, cười nói: "Anh Uy, không ngờ người tới đón bọn em lại là anh đấy".
"Cậu chủ, mời đi lối này.
Đã chuẩn bị xong hết rồi".
Đông Phương Hạ gật đầu, vừa nãy anh cũng nhìn thấy trực thăng rồi.
Anh dẫn cả nhóm đi về phía trực thăng, người của Quyền Uy lập tức đi theo bảo vệ bọn họ.
Mặc dù nơi này là địa bàn của mình, nhưng bọn họ vẫn lo sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Đi được mấy bước, Trương Vũ Trạch và Bạch Vỹ mới phát hiện ra rằng bọn họ