Trác Thương Ngân đây là đang tính toán số kiếp sau này của Đông Phương Hạ, cũng là đang bày tỏ, mặc dù Đông Phương Hạ mất đi mạch đập và hơi thở nhưng thứ mà anh nhận được sẽ là thứ anh không ngờ tới.
Đương nhiên, kiếp nạn của Đông Phương Hạ vẫn còn rất nhiều, mọi thứ hôm nay mới chỉ là bắt đầu.
Nhưng phàm là những thứ đã được định trước, không nên cưỡng cầu.
Tiếng động lớn vừa rồi không chỉ thu hút sự chú ý của Trác Thương Ngân, mà đến cả An Nhiên bên đó, sau khi nghe thấy tiếng động cũng chạy đến!
Lúc nhìn thấy Trác Thương Ngân ở vườn hoa lẩm bẩm một mình, ánh mắt nhìn lên vách núi dựng đứng, liền biết tiếng động là từ bên trên truyền xuống!
Trên vách núi, không phải là lão đại và sư tỷ ở bên trên sao! Lẽ nào bọn họ đánh nhau rồi.
An Nhiên trầm tư suy nghĩ một lúc, nhìn đến bóng lưng Trác Thương Ngân, sau đó xoay người đi về phía vách núi.
Trong hang động, sau khi Lãnh Lạc chuyển toàn bộ nội công mạnh mẽ trong cơ thể Đông Phương Hạ lên người mình, sương mù bao phủ trong hang động dần biến mất, nước suối cuồn cuộn trong suối nước nóng cũng yên ả lại, ánh sáng màu tím biến mất, trong nước ánh lên những gợn sóng lăn tăn!
Nghe tiếng nước chảy “tí ta tí tách” trên cột đá, Lãnh Lạc từ từ mở mắt ra, nhìn thấy sắc mặt Đông Phương Hạ đang dần khôi phục huyết sắc, nặng nề thở ra một hơi trầm đục!
Có luồng khí mạnh mẽ trong cơ thể Đông Phương Hạ, nội công của Lãnh Lạc không những được khôi phục lại, mà còn mạnh lên rất nhiều.
Đứng dậy, đỡ Đông Phương Hạ đang còn hôn mê dựa sát vào tường đá, kiểm tra lại lần nữa vết thương của Đông Phương Hạ.
Do Đông Phương Hạ đã không còn mạch đập, Lãnh Lạc cũng không kiểm tra ra