Lúc này khuôn mặt Đông Phương Hạ mang theo nét tươi vui, cử chỉ tao nhã, thái độ chân thành, ánh mắt sáng đẹp đó càng khiến tim Diệc Phi đập nhanh hơn.
Cô rất muốn biết lúc Đông Phương Hạ ở nhà họ Bek nước Úc và ở bên ngoài đã tiếp xúc với những người nào, người đàn ông mang nhiều vẻ này, luôn mang đến cho cô kinh ngạc vui mừng!
Tiếng Pháp thuần túy, khí thế dọa người, ánh mắt sắc bén, thủ đoạn tàn nhẫn, những thứ tưởng chừng như không thể dung hợp, hiện tại đều có hết ở trên người đàn ông trước mặt này, người đàn ông này, còn là chồng chưa cưới của cô!
Diệc Phi chưa từng dám nghĩ Đông Phương Hạ sẽ lãng mạn với mình như vậy, bởi vì cô đã là vợ chưa cưới của Đông Phương Hạ rồi, đã không cần thiết phải tốn thời gian trên người cô nữa.
Nhưng, Đông Phương Hạ không chỉ không như vậy, ngược lại trong lúc bận trăm công ngàn việc còn dành thời gian ở bên cạnh cô, thậm chí thân thể có mệt mỏi, cũng phải đến gặp cô.
Những điều này, Diệc Phi thực sự rất cảm động! Mặc dù Đông Phương Hạ không nói, nhưng cô có thể nhìn ra trong lòng Đông Phương Hạ rất quan tâm cô.
Vì vậy, cô rất trân trọng khoảng thời gian ở cùng Đông Phương Hạ! Bởi vì cô biết, Đông Phương Hạ còn có vài hồng nhan tri kỷ nữa! Thư Lăng Vy, Bek Er, cùng với những người cô không biết sẽ dần dần xuất hiện bên cạnh Đông Phương Hạ, đến lúc đó tình yêu Đông Phương Hạ dành cho cô sẽ giảm đi một phần, Đông Phương Hạ không biết thuật phân thân, anh bận như vậy, không thể quan tâm đến tất cả mọi thứ.
“Đây chính là duyên phận! Đông Phương Hạ, em cũng muốn cảm ơn ông trời, là ông ấy đã đem anh đến bên cạnh em! Chúng ta cùng đem những điều này ghi tạc trong lòng nhé.
Được không?”
“Ừm!”
“Cách!”
Hai ly rượu chạm vào nhau! Đông Phương Hạ tao nhã nhấp một ngụm nhỏ rượu vang đỏ.
Mặc dù Diệc Phi sinh ra ở gia đình giàu có, nhưng nhìn thấy Đông Phương Hạ giống như những quý ông ngoại quốc trên phim, Diệc Phi hài lòng gật đầu, cầm lấy dao nĩa.
Cảm giác này, thật ấm áp, yên bình, lãng mạn! Diệc Phi thường xuyên đến những địa điểm cao cấp, nhưng chưa lần nào có cảm giác giống như lần này.
Có lẽ, là người ở bên cạnh không giống nhau.
Đông Phương Hạ nhìn thấy mọi cử chỉ của Diệc Phi đều toát lên vẻ cao quý và tao nhã! Cũng âm thầm tán thưởng.
Trong khoảng thời gian này, hai người nói chuyện nhẹ nhàng lịch sự! Nếu không phải đã biết Đông Phương Hạ là cậu chủ nhà họ Đông Phương ở nước Z, Diệc Phi thật sự cho rằng anh là quý tộc ưu tú của một quốc gia phương tây nào đó.
Một tiếng sau, hai người đã dùng bữa xong!
“Đợi anh một chút, anh đi thanh toán!”, Đông Phương Hạ lau miệng, nói với Diệc Phi.
“Đông Phương Hạ,