Tiểu yêu nghe vậy cũng yên tâm phần nào, Tịch Nhiên cắn răng làm rách đầu ngón tay, giọt máu đỏ xuất hiện trên vết thương.
Tiểu yêu nhanh chóng đến uống giọt máu đó, nó vừa uống xong liền thề trước mặt ba người:”Ta tên là Tiểu Thanh, ta nguyện làm nô tài trung thành của Tịch Nhiên điện hạ.
Nếu ta có làm sai hay phản bội nàng thì ta sẽ bị lửa của thần thiêu chết.”
Sau khi Tiểu Thanh thề xong, Tịch Nhiên cũng thề rằng:”Ta tên là Tịch Nhiên, ta sẽ là chủ nhân của Tiểu Thanh.
Nếu Tiểu Thanh phản bội ta, ta nhất định sẽ thiêu chết Tiểu Thanh bằng linh lực của bản thân.”, lời thề vừa nói xong thì ở thái dương của hai người đồng xuất hiện ấn ký.
Ấn ký ấy chỉ xuất hiện một lúc rồi biến mất.
Thẩm Thần thấy khế ước lập xong, y nhìn Tịch Nhiên nói:”Vì Tiểu Thanh là yêu tu của Ma giới, nơi này không thể chứa người của Ma giới cho nên con hạn chế đừng để ai biết bản thân lập kế ước với Tiểu Thanh và đừng cho Tiểu Thanh ra ngoài nhiều.”
Tịch Nhiên gật đầu, y quay sang nhìn Tiểu Thanh nói:”Về phần ngươi, ngươi biết bản thân là yêu tu nên đừng đi phá khắp nơi ở Thiên giới này.
Về ma khí trên người ngươi, ta cũng sẽ lập một kết giới để giúp ngươi che giấu ma khí hoàn toàn như vậy sẽ không bị người khác phát hiện.
Chuyện tiếp theo, nếu ta không có Thiên giới thì ngươi luôn ở bên cạnh Tịch Nhiên để bảo vệ nàng.”
Tiểu Thanh nghiêm túc đáp:”Nô tài tuân lệnh.”, Thẩm Thần hài lòng, y đưa ngón trỏ đến gần.
Ngón tay của y chạm vào thái dương Tiểu Thanh, một ánh sáng bao phủ khắp cơ thể Tiểu Thanh, cặp sừng trên đầu nó cũng biến mất.
Thẩm Thần lập kết giới xong liền buông tay nhìn Tiểu Thanh nói:”Bây giờ ma khí trên ngươi đã hoàn toàn được kết giới giấu đi, cặp sừng trên đầu ngươi không thể để như vậy nên ta đã giấu chúng đi.
Sau này ngoan ngoãn nghe lời bảo vệ điện hạ, nếu không ngoan ta sẽ bầm ngươi ra.”
Tiểu Thanh lòng lo sợ gật đầu nói “dạ, vâng”, nó biết nếu nó phản bội sẽ không thể nào sống tiếp.
Thẩm Thần cũng tạm thời giải quyết chuyện này, y nhìn Tịch Nhiên nói:"Tiểu Thanh sẽ ở lại với con và A Bạch, nếu có chuyện gì thì thông báo với ta.
Bây giờ ta có việc cần giải quyết, hai con nghỉ ngơi đi, mai đến chỗ ta học nhớ mang theo Tiểu Thanh.
Ta sợ để Tiểu Thanh ở đây một mình không ổn."
Tịch Nhiên và A Bạch nói "vâng" một tiếng, Thẩm Thần nhẹ gật đầu rời đi.
A Bạch đi tiễn y, Tiểu Thanh bay đáp nhẹ trên vai Tịch Nhiên, cậu nhìn Tịch Nhiên rồi nhìn bóng lưng Thẩm Thần hỏi:"Điện hạ, ta hỏi người.
Người đã từng thấy bộ dạng lạnh lùng vừa nãy của y bây giờ chưa?"
Tịch Nhiên nhìn Tiểu Thanh đang đứng trên vai mình, nàng lắc đầu nói:"Ta chưa từng thấy người như thế, đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy.
Thường ngày y là một người ôn nhu dịu dàng lương thiện, hoàn hảo không tuỳ vết nhưng người vừa nãy tỏa ra sát khí lại không phải y, ta cảm nhận thấy người như người khác vậy nhưng mà tại sao ngươi lại hỏi như vậy?"
Tiểu Thanh xua tay lắc đầu nói:"Không có gì, nhưng mà sư phụ của người có thân phận gì vậy?"
Tịch Nhiên bất ngờ nhìn Tiểu Thanh nói:"Không phải ngươi luôn trong người ta sao?", Tiểu Thanh gật đầu đồng ý với quan điểm này của nàng nhưng cậu thật sự không nghe thấy cũng biết bên ngoài có chuyện gì, cậu thở dài nói:"Đúng là nô tài ở trong người điện hạ nhưng ở trong đó không thể nghe cũng chả biết được bên ngoài xảy ra chuyện gì."
Tịch Nhiên thu hồi lại bất ngờ trong đôi mắt nói:"Y là chiến thần của Thiên giới, trong tay nắm quyền chỉ huy quân đội.
Có bạn là Thủy Thần và Phong Thần, là người được Thiên đế muốn lôi kéo nhất.", Tiểu Thanh chỉ hô "à" một tiếng rồi cũng chẳng nói gì nữa.
Lòng cậu nhẹ nhõm thở phào, nếu lúc nãy cậu không làm theo lời y chỉ sợ bản thân không sống, hên cậu vẫn còn sáng suốt để đưa ra quyết định.
Thẩm Thần rời khỏi Nhạn Đông điện, y không trở