Sâu trong ngõ nhỏ, rời xa sự sầm uất của phố phường, có một căn nhà gỗ nhỏ với những chi tiết tinh tế. Hoàng Khiếu Thần lia mắt xung quanh, nơi này thật sự rất đạm bạc, đây là nơi đại bá hắn sống thật ư...
- Được rồi, mau vào đi
Thiên Dương Huyết Phượng lên tiếng cắt ngang dòng suy nghĩ của hắn. Nàng chân nhỏ bước vội, khẽ đẩy cửa bước vào, đôi đồng tử nóng bỏng, chất chứa đầy tràn những nhớ nhung từ rất lâu xa cách.
Nơi này là nơi nàng đã sống 13 năm, nơi dưỡng nàng từ tiểu nữ hài thành một cô nương. Nơi mà nàng đã sống như là Dương Chiêu Yến.
- Sư phụ, Yến Nhi trở về rồi
Thanh âm thuý thuý vang vào không gian tĩnh mịch. Thiên Dương Huyết Phượng cũng không cố kị nam tử đứng bên cạnh nàng. Nàng sớm đã đoán được với thế lực của Hoàng Khiếu Thần, hắn từ lâu đã biết nàng còn có Dương Chiêu Yến cái này một tầng thân phận.
- Khụ khụ...
Từ đằng xa truyền đến già cỗi âm thanh. Thiên Dương Huyết Phượng cùng Hoàng Khiếu Thần mem theo hướng giọng nói phát ra, lần đến hậu hoa viên. Lão nhân gia vẫn như cũ nằm trên chiếc ghế bành, mái đầu bạch kim cùng bạch y đạm mạc nhưng khí chất vẫn như cũ tuấn dật, không vì tuổi tác mà có chút nào bị mài mòn. Hắn (HHLN) nhướng mắt nhìn nàng, giọng điệu trầm thấp.
- Yến nha đầu a...Rốt cục chịu trở về...
Đoạn, chuyển ánh mắt sang bên người nàng nam nhân.
- Ngươi là... lão tử nhìn ngươi quen mắt...
Hoàng Khiếu Thần sắc mặt bình tĩnh, nhàn nhạt cười, cung kính đáp.
- Vãn bối chưa từng gặp qua người, bất quá ta phụ thân hẳn là...
Hạc Hoàng lão nhân bạc phơ chân mày khẽ nhíu.
- Phụ thân ngươi là...
Thiên Dương Huyết Phượng liếc mắt nhìn hắn, phượng mâu khẽ điểm. Nàng sư phụ là tiên hoàng người quen? Trước giờ chưa nghe nhắc đến...
Hoàng Khiếu Thần lúc này cũng không nhìn nàng, ánh mắt đều hướng thẳng đến vị trước mặt lão nhân gia
- Phụ thân vãn bối... a... Họ tên có chút không tiện... Bất quá tự là Kiếm Hoà...
Hoàng Thượng Hiên đồng tử giãn ra, trong mặt tràn ngập ý cười. Lại quay đầu nhìn hắn một lần, không tệ, trường bào mạnh mẽ, vóc dáng tốt, dung mạo anh tuấn, khí chất vương giả. Cái này trước mặt hắn Tiểu tử, rõ ràng đang đùa ghẹo hắn. Lá gan thật lớn, rõ ràng biết thân phận kia của hắn. Bất quá điệt nhi này lão hủ ưng, hơn nữa, làm đồ nhi hắn phu quân... cũng ưng.
- Nguyên lai lão cửu nhi tử a...
Thiên Dương Huyết Phượng khoé miệng giật giật, lão cửu? Đây không phải nói tiên hoàng chứ? Mặc dù nàng cũng gọi hiện tại hoàng đế là
ca ca cũng không có giống sư phụ nàng như vậy tuỳ tiện a~
- Điệt nhi Khiếu Thần... Đại bá người hảo...
- Hảo a... Thần Nhi a... lớn lên thật hảo
Hoàng Thượng Hiên cười vang một tiếng, không tệ, triều đình chiến thần vương gia. Cùng hắn ái đồ... xứng...
Một bên, Thiên Dương Huyết Phượng kinh ngạc không thôi, chả trách lúc nãy tên kia phản ứng như vậy mạnh mẽ. Không ngờ tới sư phụ nàng còn có cái này thân phân, hảo, 13 năm, giấu nàng 13 năm
- A sư phụ... Lão nhân gia ngươi thật tốt... Còn giấu ta... Ngươi, không phải trước khi ta đi còn than thở bệnh ho đến trầm trọng. Làm bổn cô nương lo như vậy, hiện tại, sư phụ người... chỗ nào bị bệnh đâu?
Hoàng Thượng Hiên lúc này mới để ý đến hắn ái đồ, khoé miệng giật giật, toi rồi.
- Ai nha, Yến Nha đầu, đừng như vậy...
- Như thế nào là đừng như vậy? Sư phụ ngươi tốt nhất giải thích rõ ràng cho ta
Thiên Dương Huyết Phượng tại lúc này bị nàng sư phụ thoái thác đến tức điên. mà Hoàng Thượng Hiên cũng là bất lực nhìn nàng, tha cho lão tử đi mà.
- Đây... khụ khụ...
Hoàng Khiếu Thần nhìn sư đồ kia một màn, tròng mắt có chút muốn rơi ra ngoài. Hồng Thiên thân vương gia, huyền thoại nhân vật a... Thế nhưng thật ra là lão ngoan đồng. Hơn nữa, Phượng Nhi của hắn thái độ thật sự quá sức đi, người ta dù sao cũng là nàng sư phụ.
- Phượng Nhi a, đừng nóng...
Thiên Dương Huyết Phượng trố mắt nhìn hắn, mỹ diễm dung nhan đều bị bực bội che lấp. Hai nam nhân này, một người lại một người làm cho nàng đây tức chết. Tại sao chỉ mỗi Thiên Dương Huyết Phượng nàng không biết? Nàng hung hăng lấy chân đá hắn một cái
- Ngươi còn dám lên tiếng? Vì sao không nói cho ta?
Hoàng Khiếu Thần nhìn nhân nhi nộ khí xung thiên, cười khổ một tiếng. Tiểu vương phi, nàng đây là giận cá chém thớt nha~
End chap
Ư ư... bắt đền các nàng
Các nàng bắt đền ta nên ta phải ngồi viết chương đến mỏi tay như vậy. Còn không mau bình chọn đền cho bản cô nương?!
Little Butterfly