Về phía bên này của Lưu Tích, việc cũng tương tự như lúc ban đầu.
Chỉ một lúc sau, đã có mười kẻ nằm sàn, toàn bộ những tên còn đang đứng đều thở phào nhẹ nhõm.
Bọn hắn đã không trượt môn rồi, vẫn có thể ở lại Tam Hợp Viện.
Lưu Tích từ từ đứng dậy, Huyết Dực sau lưng thu lại, tiếp đến là bước ra kiểm tra tổng thể.
Bài kiểm tra tổng thể này có chức năng xếp hạng các học viên, cũng là bài kiểm tra chỉ có ở nhóm Chiến đấu.
Lý do ư? Công nghệ cần học, Văn hóa cần cảm hứng, còn riêng về Chiến đấu thì bọn hắn chỉ có đánh nhau thuần túy, việc xếp hạng sẽ khiến bọn hắn có ý chí để tiến lên hơn.
“Cởi trần ra, bước lên máy quét.” Một vị giám thị lên tiếng, bắt đầu cầm tấm bảng thống kê lên và chỉ vào một thiết bị.
Lưu Tích cũng không ngại ngần mà cởi áo ra, những học viên còn lại thì dường như không tự nhiên như vậy.
Hầu hết bọn hắn đều rất yếu do lười tập luyện, cơ thể có thể nói là rất bình thường, thậm chí là sở hữu một hình thể hơi bất cân đối.
Ví dụ, có kẻ gầy trơ xương, có kẻ lại mập mạp, có kẻ thậm chí còn tròn xoe.
Nói chung là vẫn mất một lúc để bọn chúng cởi trần ra.
Nhưng không phải ai cũng vậy, trong số đó, có một tên sở hữu thân thể cực kì chi tiết, các thơ cơ đều lộ rất rõ.
Hắn ta đứng như vậy, hiên ngang như núi, tuy vóc người có hơi nhỏ nhưng thực sự không thể coi thường.
Kẻ đặc biệt ấy mở đôi mắt tròn xoe màu đỏ tươi.
Một sắc đỏ mà không phải hơi nghiêng sang cam như Hỏa Huyết, cũng không đủ đậm và kinh dị như Thuần Huyết, đó là một sắc đỏ rất lạ, lần đầu tiên Lưu Tích nhìn thấy màu sắc này.
Tên kia tỏ rõ vẻ không muốn gần với Lưu Tích, bước lên đứng ngang hàng nhưng cách ra một khoảng.
Lưu Tích nhìn lại, có vẻ hắn với kẻ đặc biệt kia sở hữu hai cơ thể khá tương đồng nhau, gần như là xấp xỉ.
Nhưng như thế cũng có nghĩa, tên kia từng phải luyện tập dưới một cường độ kinh khủng vô cùng.
“Mấy gái cởi áo ra, chỉ được phép mặc đồ bên trong thôi.
Trên chiến trường, việc trang phục bị xé nát là chuyện cực kì bình thường, sớm phải làm quen đi.” Một vị giám thị khác lên tiếng.
Và đó là câu chuyện về sự bình đẳng trong đối xử giữa nam quân và nữ quân, thực ra vẫn chưa bình đẳng lắm khi bớt lại cho các nàng một áo.
Nhưng thực ra ở đám trượt này cũng không có mấy mỹ nữ, cơ thể cũng không quá tinh tế ngọc ngà, bởi vậy nên bọn nam sinh cũng không rạo rực.
Giám thị lần lượt đọc tên, học viên lần lượt bước vào máy đo.
Hầu hết đều là những thông số tầm thường, tỉ lệ cơ thì thấp hơn tỉ lệ mỡ, cân nặng so với chiều cao không được cân đối.
Lượng huyết mạch có thể điều khiển được, tốc độ hồi phục và mọi thứ của bọn hắn đều rất tệ.
“Lưu Tích, chẹp, ta có hi vọng vào một người như ngươi đấy.” Cuối cùng cũng đến hắn, giám thị cười, nói.
Lưu Tích bước lên máy đo, một âm thanh vang lên báo hiệu hắn đang được quét toàn thân.
Các thông số về chiều cao cân nặng, tỉ lệ cơ với mỡ được hiển thị rõ ràng trên bảng thống kê mà giám thị cầm trên tay.
“Ấn tượng đấy… ngươi gần như đã đạt được trạng thái hoàn hảo của cơ thể.
Thậm chí, ngay cả nồng độ oxi trong máu của ngươi cũng cao đến bất ngờ.
Nếu tiếp tục tiến bộ theo đúng hướng này, ngươi có thể đạt đến cực hạn về thể chất.”
Chính vị giám thị kia cũng sửng sốt.
Huyết Tộc ngày nay đa số là Dị Huyết, coi nhẹ việc luyện tập thể lực, thể chất rất khó đạt đến mức độ như hiện tại của Lưu Tích, có thể nói đây là mức hoàn hảo cao nhất hắn từng thấy.
Một cơ thể hoàn hảo, không có nghĩa là một cơ thể mạnh vô đối.
Một cơ thể mạnh cũng chưa chắc là một cơ thể hoàn hảo.
Ví dụ, hiện tại Lưu Tích đang hoàn hảo, là đạt được sự giao thoa tốt nhất giữa cơ, xương, khớp, các thành phần cấu thành nên cơ thể.
Nhưng nếu như một kẻ khác, đạt được mức độ tôi luyện cơ bắp cao hơn Lưu Tích nhưng về xương cốt lại không bằng, hãy tưởng tượng chuyện gì sẽ xảy ra?
Mỗi lần tên kia tung nắm đấm, lực của cơ có thể xé nát xương cốt hắn…
Còn Lưu Tích, mỗi cú đấm của hắn đều cực kì linh hoạt, dựa