Kỷ Dụ nhận tờ giấy khám bác sĩ đưa cho, nhìn ký hiệu dành riêng cho Omega nằm chình ình ở phần giới tính thứ hai thì không biết nên thở dài hay nên vui mừng.
Có lẽ là nên vui.
Thở dài chỉ vì nó đến vào thời điểm này, quả thật là không đúng lúc.
Bỗng nhiên có được cơ hội đến gần người kia rồi, cậu còn muốn vung đắp tí tình cảm với hắn trước đã mà.
Như vậy lúc cậu phân hóa cậu có thể...
Tại sao Kỷ Dụ lại không nghĩ nói cho hắn biết cậu là Carey của hắn? Không phải cậu sợ hắn không tin...!Cậu chỉ là sợ...!Sợ hắn đã chán Carey rồi.
Đúng vậy, Kỷ Dụ đã nghĩ lúc đó hắn chưa từng có ý giữ cậu lại là vì đã chán cậu.
Nếu cậu lại trở về mặt dày đeo bám, có lẽ một chút cơ hội theo đuổi hắn cậu cũng không có nữa.
Nếu thật sự xảy ra chuyện này cậu nhất định sẽ hối hận đến chết.
Cho nên cậu chỉ còn cách cố gắng từng chút một.
Hiện tại thấy hắn bỗng nhiên có hứng thú với cậu, Kỷ Dụ thật sự có thêm niềm tin để theo đuổi hắn được hắn đến tay.
Cậu so với người khác có ưu thế nhiều hơn, cậu biết sở thích, tính cách của hắn để có thể không khiến hắn chán ghét lại lấy được lòng hắn.
Vì hắn cậu đã bỏ đi tính cách trước kia của mình rồi...
"Sau khi phân hóa nhớ đến đây một chuyến nữa."
Trước khi Kỷ Dụ đi bác sĩ còn dặn thêm một câu như vậy.
Kỷ Dụ hiểu rõ nên không có dị nghị gì cả, an tĩnh rời khỏi phòng khám.
Thành công nhận được thuốc ức chế, Kỷ Dụ đem tất cả cất kỹ trong balo rồi lên đường đến biệt thự Napoli.
Đúng vậy, cậu muốn đi trả áo khoác rồi.
Bốn tháng trước cậu bất ngờ sống lại, nhập vào xác một người tên là "Kỷ Dụ".
Cậu lúc đó thật sự mờ mịt không rõ, tại sao một người rõ ràng đã chết ở thế kỷ mười sáu như cậu lại hồi sinh ở thế kỷ hai mươi.
Cậu cứ nghĩ mình chết thật rồi, chết vì dịch bệnh bùng phát lúc đó, cũng vì cái người kia không chịu biến cậu thành một huyết tộc giống hắn.
Người bị cậu đoạt xá không phải do cậu tu hú chiếm tổ chim khách rồi uất ức biến mất khỏi thế gian, thật ra trước đó nguyên thân đã bị tai nạn xe cộ, chết rồi.
Đổi lại là cậu đến...!Dù nói thế nào cũng là cậu chiếm chỗ của người ta.
Nên cậu nghĩ rằng cậu sẽ vì đối phương mà sống tiếp, giúp hắn phụng dưỡng thân nhân của hắn.
Nhưng một tháng rưỡi trước bỗng nhiên cha mẹ của thân xác này lại bất ngờ bị tai nạn xe, cũng mất.
Cậu còn chưa thích ứng được với cuộc sống thay đổi sau nhiều thế kỷ, còn có văn hóa khác biệt mém chút đã nghi ngờ bản thân là tai tinh.
Nhưng cậu nhanh chóng thoát khỏi ý nghĩ tự trách đó.
Cậu không biết tại sao mình lại hồi sinh, nhưng đó nhất định không phải do cậu muốn vậy.
Rồi sau khi có người tự nhận