Hôm sau, chư thần Olympus đều tập trung ở đấu trường đại điện, tuy cuộc chiến đã được quyết định trước nhưng chúng thần đa phần cảm thấy nhàm chán nên tìm kiếm thú vui cho bản thân. Ares lúc này đã đứng đợi sẵn, 1 thân khôi giác đỏ rực như tóc của mình, trên tay là 1 thương và 1 khiên sát khí tràn đầy. Andrew và Aphrodite thong dong đến điểm hẹn, Andrew trên thân vẫn khôi giáp đen bóng tràn đầy các đường vân, chỉ là hôm nay ngoài 1 thanh hoàng kim kiếm còn có 1 thanh kiếm khác như bạc ngân được đặt trong 1 chiếc vỏ hoa lệ, Ares vừa thấy đối thủ lập tức khiêu khích:
" Đến đây Andrew, hôm nay ta sẽ khiến ngươi ném thử tư vị bại trận."
Aphrodite vô ý xiết chặt tay Andrew, Andrew vỗ nhẹ khiến Aphrodite bình tĩnh lại đôi chút, Aphrodite nhìn thấy Andrew ôn nhu vỗ về mình nhất thời đỏ mặt e thẹn, Ares phía xa nhìn tức giận vô cùng như muốn lao vào ăn tươi nuốt sống Andrew. Andrew thấy Ares có dấu hiệu bão nổi an ủi thê tử mình rồi bước ra đối mặt với Ares. Andrew cũng không nhiều lời lập tức rút ra song kiếm làm tư thế tiêu chuẩn, Ares cũng tập trung sẵn sàng đón đỡ.
Không hề có trước điềm báo, Andrew như cơn gió lao đến, 1 kiếm nhằm vào cổ, kiếm còn lại vào hông, Ares vội định thần lấy khiên gạt ra rồi vận dụng sát khí định áp chế nhuệ khí Andrew. Cả hai phong cách chiến đấu hoàn toàn trái biệt, nếu nói Ares cuồng bạo như dã thú sử dụng bản năng để chiến đấu thì Andrew là vận dụng vũ lực tôi luyện trên chiến trường và trí tuệ để chiến đấu, không đến vài chục hiệp, Ares dần dần rơi vào thế bị động mấy lần muốn công kích phản kháng đều bị chặn lại, song kiếm trên tay Andrew thành thạo điêu luyện công kích Ares, mũi kiếm lăng lệ sắc bén tổn thương khắp nơi trên người Ares nhưng Ares đã đỡ được các chỗ yếu hại, vài hiệp sau, Andrew bắt lấy sơ hở chém tổn thương 1 tay của Ares sau đó đá bay vào thành đấu trường.
Mọi người nhìn lại thì Ares đầu tóc đã bù xù, trên người vết thương loang lổ khắp nơi chật vật đến tận cùng, trái lại Andrew không vui không buồn bỏ 2 thanh kiếm vào bao rồi bỏ đi, cả người chưa từng có một vết thương vô cùng nhẹ nhàng đánh bại Ares. Cho dù chúng thần lúc này cũng không thể trầm mặc thán phục kỹ thuật chiến đấu của Andrew, chỉ bằng kỹ xảo chiến đấu đã có thể áp chế Ares.
Zeus nhìn Andrew rồi nhìn Ares trong lòng tràn đầy bất đắc dĩ, Ares chỉ được cái cậy mạnh nhưng bản thân không hề suy tính khi chiến đấu, đơn giản cứ như cuồng chiến sĩ chỉ biết xé xác trước mặt kẻ thù. Chư thần Olympus cũng lắc đầu bỏ đi, mang danh chiến thần nhưng bản thân lại còn không bằng quân thần, bảo hộ thần Andrew, cũng không phải là điều đáng trách nhưng thua lại quá gọn gàng không chút kẽ hở nào mới là điều đáng sợ. Về sau trận chiến này được nhân loại lấy làm minh chứng cho việc sát lục và cuồng bạo trong chiến đấu luôn thua cuộc trí tuệ và tĩnh táo đối mặt. "Chiến sĩ mạnh mẽ nhất không phải là người đánh mất bản thân trên chiến trường mà là người giữ vững được bản tâm và sự tỉnh táo, chiến sĩ có thể không mạnh mẽ về vũ lực nhưng phải có dũng cảm đối mặt với mọi trận chiến tiến đến."
Vài tháng sau, Zeus tập trung tất cả mọi người đến đại điện bàn bạc về việc tạo ra nhân loại. Chờ đại gia an tĩnh lại lúc sau, Zeus chỉ chỉ Athena bên cạnh vị kia trung niên Thần linh: "Đây là Titan thần Iapetos chi tử, tiên tri giả Prometheus. Hắn mời ta trưởng tỷ, Táo thần Hestia dẫn hắn đi lên, có việc cùng chúng thần thương lượng. Cũng là vị thần góp sức cho chúng ta trong cuộc chiến chống Typhon."
Prometheus đứng dậy, đối chúng thần nói: "Trăm năm trước, Thần Vương bệ hạ tạo đồng thau nhân loại, làm cho bọn họ ở nhân gian sinh sôi nảy nở, phụng dưỡng chư thần. Nhưng là bởi vì Typhon chi loạn, đồng thau nhân loại lọt vào ma thú tàn sát, hiện giờ còn tồn tại tại thế gian bất quá mấy trăm. Chư thần Thần miếu không người xử lý, nhân gian đồng ruộng hoang phế, ta cảm giác sâu sắc sầu lo, vì thế tưởng một lần nữa tạo người, hy vọng được đến Olympus chúng thần duy trì cùng trợ giúp."
Chúng thần bắt đầu thương nghị lên, cuối cùng đạt thành cộng đồng hiệp nghị, đồng ý trọng tạo Nhân tộc.
“Thực hảo, chúng thần nếu đã đạt thành nhất trí, nhưng là tạo người không phải sự tình đơn giản, yêu cầu một vị năng lực xuất chúng, tinh thông sáng tạo Thần linh đi làm, không biết ai thích hợp?”
Chúng thần do dự một lát, đều tự giác không có tạo người năng lực, cuối cùng Athena đứng dậy: “Ta đi.”
Zeus thấy là Athena, mỉm cười nói: “Athena vì chấp chưởng trí tuệ Nữ Thần, chuyện này từ ngươi