Andrew thấy cảnh này cũng chỉ có thể thở dài 1 hơi, Pandora sinh ra đã có được hết thảy mà chư thần ban tặng nhưng Zeus nhưng suy cho cùng chỉ là 1 con chốt thí có thể bị Zeus tùy ý vứt bỏ. Chư thần cũng không dám nói chuyện giúp Pandora, nếu không sẽ bị Zeus ghi hận, bất quá khi nhìn cơn gió mang theo chết chóc lan truyền dịch bệnh, tội ác, chiến tranh Andrew cũng có chút không đành lòng. Zeus tuy làm Thần Vương nhưng khí lượng quá nhỏ hẹp, nếu là thần linh thực sự không hề để tâm đến việc này nhưng chỉ vì Prometheus trao hỏa cho nhân loại mà đã giáng xuống thiên tai thì có phần không thể nói nổi.
Nhân loại ngày càng ra sức cầu khẩn chư thần hi vọng chúng thần có thể cứu vớt họ nhưng hiện tại Athen, Apollo hay Artemis chỉ có thể bảo toàn ở thành bang hay tín đồ của mình, đây là Zeus giáng cơn trừng phạt, tên Teddy Thần Vương khí lượng nhỏ hẹp kkhông chừng sẽ tính sổ nếu bọn họ can thiệp sâu vào. Athena lưu lại hy vọng ở đáy hộp Pandora cùng với chiếc hộp đã không biết tung tích. Andrew thở dài nhìn nhân loại đau khổ giãy giụa cuối cùng quyết định.
Lúc này tượng thần của Andrew ở các nơi bỗng phát ra ánh sáng như những cột trụ muốn chống đỡ gánh nặng bầu trời, một âm thanh vang rộng khắp không trung: " Nhân loại, các ngươi nên học cách tự cường và đối mặt với sợ hãi. Sợ hãi là bản năng của tất cả sinh vật, nó cũng là cảm xúc vĩ đại của nhân loại vì nó giúp các ngươi hiểu rõ tránh xa tai nạn rình rập, tuy nhiên các ngươi phải có dũng khí đối mặt sợ hãi, chỉ khi nhân loại các ngươi vượt qua sự sợ hãi của bản thân mới chạm đến những lĩnh vực mà bản thân chưa hề rõ ràng, trí tuệ của các ngươi là một món quà, hãy học cách vận dụng nó, thần linh chúng ta trời sinh cường đại nhưng nhân loại muốn sinh tồn cần dựa vào trí tuệ, đối mặt nỗi sợ của các ngươi, lấy dũng khí, trí tuệ và sinh mệnh vượt qua nó đi."
Lời nói của Andrew vang vọng khắp không trung, Sparta thành bang mỗi người dân đang nơm nớm lo sợ tai họa nhưng lời của Andrew như thức tỉnh, đúng vậy, nhân loại yếu đuối, không mạnh mẽ cũng không trời sinh lâu dài sinh mệnh nhưng nhân loại lại đứng đầu trước các loài quái thú, ma thú, nhân loại sợ mất đi sinh mệnh, nhưng không phải không có dũng khí đối mặt.
"Cảm tạ quân thần Andrew."
"Cảm ta thủ hộ giả của vương quyền và thần quyền."
Lời cảm tạ vang dội khắp các thành bang, họ đều cúi đầu thành tâm cảm tạ thần linh mang tên Andrew này, đúng vậy họ sợ hãi điều chưa biết sẽ xảy ra với họ nhưng không thể nơm nớp sống trong sự sợ hãi mà phải sở hữu dũng khí đối đầu với nó. Nhân loại cũng bắt đầu hành động, các vương quốc kêu gọi các học giả và y giả hỗ trợ, người bệnh được đưa đi cứu chữa,...
Ở trên đại điện lúc này chư thần đều kinh ngạc nhìn về phía cung điện của Andrew, khó có thể tin chỉ một lời như thế lại khiến nhân loại có dũng khí đối mặt với sợ hãi từ chiếc hộp Pandora tràn ra. Zeus lúc này mặt đen như đáy nồi như nề nà chẳng thể lại làm gì chẳng khác gì tự lấy đá đập chân mình, hiện giờ nhân loại như dâng lên vô tận dũng khí sẵn sàng dũng cảm đối mặt với tất cả. Athena mắt lập lòe nhìn Andrew như phát hiện đại lục mới, Hestia, Demeter và Themis cũng dâng lên vô cùng kinh ngạc, chỉ bằng vài câu nói đã đúc kết con đường đi và bản chất của nhân loại, Prometheus lúc này bị trói trên ngọn núi nghe được âm thanh vang lên nở nụ cười vui vẻ, từ khi bị trói trên núi này đây là lần đầu tiên hắn vui vẻ đến vậy.
Apollo và Artemis đều tán thưởng hành động của Andrew nhưng hơi lo lắng nhìn về phía Zeus nhưng chỉ thấy vẻ mặt Zeus tức giận cũng không có hành động gì cũng thở dài 1 hơi. Zeus không cấm che chở hay câu thông nhưng không được quyền trực tiếp can thiệp ở nhân gian nên hành động của Andrew không tính là phạm tội được. Cuối cùng cũng kết thúc vở kịch