Mùng mười.
Quân đội tập hợp đầy đủ, các chi các nhánh đều tề tựu tại đây.
Hoàng đế đích thân trao hổ phù, tiễn rượu, thề với trời đất, quân dân trong lòng sục sôi ý chí chiến đấu.
Chỗ giao thương vẫn giao thương, chỗ sản xuất vẫn sản xuất, đảm bảo không ngừng cung cấp lương thực cùng tiền bạc cho quân đội.
Đoàn quân trang bị đầy đủ áo giáp phòng thân, thuốc men bên cạnh, mỗi một quân nhân đều được phát thuốc sẵn bên người, quần áo, vũ khí, lương khô và một ít nước uống.
Phía sau là đoàn tiếp tế chuyên bảo vệ lương thực, thuốc thang và lều trại.
Đoàn này được bảo vệ vô cùng nghiêm ngặt.
Tôi nhìn đi nhìn lại đội ngũ, khá ổn.
“Thế nào?” Hiên đi cạnh tôi hỏi nhỏ
“Chuẩn bị mấy năm không phải vô ích”
“Năm mươi vạn quân này sẽ dừng ở biên giới với Nam San rồi mới nghỉ ngơi.
Với tốc độ này sẽ tấn công sang nhanh thôi”
Tôi trở lại với thân phận tiểu tướng, dưới trướng của Hiên, thuộc quản lý trực tiếp của Đại tướng quân.
Vì thân phận của tôi nên tôi không phải ra chiến trường, không nằm trong mũi nhọn đánh địch.
Tuy nhiên vẫn phải ăn uống kham khổ cùng với lính.
Điều này là hiển nhiên, tôi không ý kiến gì.
Vì biết tôi ra chiến trường, mẫu hậu đã dỗi lão hồ ly thật lâu, mặc dù là tôi nguyện ý nhưng mỗi lần nghĩ đến cảnh lão hồ ly phải toát mồ hôi nghĩ cách dỗ mẫu hậu là tôi nằm mơ cũng cười phát ra tiếng.
Đoàn quân hùng hổ tiến về phía Bắc giáp ranh với Nam San, Nam San là nơi bắt đầu.
Nước này không hẳn lớn nhưng cũng coi như có chút thế lực, rất hăng hái trong công cuộc ám sát tôi.
Vốn dĩ tôi đâu có dẫm lên phần mộ tổ tiên hoàng thất nước đó, vậy mà nhất quyết phải giết tôi bằng được.
À cũng không hẳn, vì giờ tôi đang tiến đến để đi dẫm lên đây...!đến biên giới cũng là lúc trời bắt đầu tối, đoàn quân bung lều trại, nghỉ ngơi trước khi tiến thành trì.
Tôi gặm lương khô, uống nước, khó ăn thật sự.
Hiên lại gần tôi, tay cầm một chiếc đùi gà thơm phức.
“Hoàng tướng quân, ngài đang làm gì đây?” tôi ngẩng lên nhìn anh
“Mang cho em đó”
“Cảm tạ ngài” tôi cầm lấy đùi gà, thật thơm
“Không có cách nào công khai cho em ăn đồ ăn tốt hơn”
“Không sao, mỗi cấp bậc có một chế độ ăn khác nhau, em hiểu được”
“Lát nữa sẽ họp trong doanh trướng đại tướng quân, thân phận em hiện tại không đủ để có thể gia nhập, lát nữa em đến lều bếp lấy cớ mang nước uống để vào”
“Em biết rồi”
“Lát gặp”
“Được” tôi gật đầu.
Hiên xoa đầu tôi một cái rồi mới rời đi
Tôi đến lều chứa lương thực và nước uống, bê một khay trúc cốc trà rồi đi vào phía doanh trại Đại tướng quân
“Đi đâu?” lính canh trước doanh trại lấy kiếm chặn đường tôi
“Tiểu tướng bê trà cho các vị tướng quân”
“Ở đó” tên lính đó hất mặt cho người khác chạy vào hỏi
“Đại tướng quân cho phép vào” người đó chạy ra báo
Tôi bê trà đi vào, bên trong doanh trại đang tập trung các vị tướng quân, Đại tướng quân đang đứng trầm ngâm nhìn bản đồ trên bàn.
Tôi bê trà đặt ở cái bàn khác gần đó, đứng gọn vào một bên.
“Ngươi ra ngoài” Tôn tướng quân nhìn tôi đứng một góc đó, bê trà xong còn lưu lại đứng đó
“Không cần không cần” Đại tướng quân lúc này mới ngẩng đầu lên bảo tôi “đứng đó học hỏi cho tốt”
“Đại tướng quân?” Tôn tướng quân bày ra khuôn mặt khó hiểu nhìn đại tướng quân cho phép tôi ở trong doanh trướng
“Quên giới thiệu với các ngươi, đây là đồ đệ của ta” đại tướng quân đắc ý vuốt râu nói “Để nó đứng ở đây học hỏi đôi điều”
Đại tướng quân vừa dứt lời,