Không. Em sẽ theo chồng em.- Vị nữ chủ nhân cắn vào môi đến bật máu để nén cơn nấc.- Nếu không thấy em, chúng sẽ vẫn không buông tha đâu. Anh hãy mang hai đứa nhỏ đi thật xa, nuôi chúng khôn lớn. Vợ chồng em ở dưới suối vàng không quên phù hộ cho anh.
- Bà chủ…
- Coi như em cắn răng cắn cỏ em lạy anh.- Bà quỳ sụp xuống- Nếu anh không nhận lời thì em không nhắm mắt nổi.
- Vâng… vâng…- Người quản gia bị thúc ép vội vàng đỡ vị nữ chủ nhân dậy.
Ông vội địu đứa bé trai 2 tuổi đang ngủ say lên lưng và đón đứa bé gái còn ẵm ngửa từ tay người phụ nữ. Người phụ nữ hôn vội hai đứa con và nói:
- Tha lỗi cho cha mẹ nhé hai con. Mong các con luôn khỏe mạnh và hạnh phúc. Cha mẹ yêu hai con.
Rồi bà lật tấm thảm lên, nói:
- Đây là đường hầm dẫn ra một nơi cách đây khá xa. Anh hãy đưa hai đứa đi theo lối này là thoát. Nhớ đừng bao giờ trở lại đây nhé!
Gật đầu đầy cương quyết, quản gia Lý chui xuống đường hầm.
2 giờ sau, tại căn nhà nhỏ bên bờ sông Hồng.
- Anh Lâm…- Tuyên, em trai anh xộc vào cùng một người nữa.