Chừng 100m.
- Sâu cỡ đó sao?
- Đảo đá này tuy nhỏ, nhưng thềm lục địa của nó khá rộng. Đây chính là căn cứ quân sự tối mật của Interpol. Cô với tôi là một trong số ít những người hiếm hoi được đặt chân đến đây đấy.
- Người ta làm gì dưới này?
- Như một trung tâm hải quân bình thường thôi…- KyO nhún vai- Người ta chế tạo tàu chiến ở dưới này. Những con tàu ngầm bậc nhất của Interpol như Jasper hay Hải Âu I và II đều được chế tạo ở đây.
- Thật sao? Mà sao cứ đi bộ hoài vậy? Bộ một nơi hiện đại thế này không có thang máy à?
- Tất nhiên là có chứ. Tôi cố tình dẫn cô đi cầu thang bộ là để cho cô có cơ hội luyện tập cơ mà.- KyO bật cười.
Đi một lúc, con đường dốc dừng lại, và một cánh cửa nữa hiện ra. KyO lại đặt bàn tay lên cánh cửa điện tử xác nhận dấu vân tay. 10 giây sau, cánh cửa mở ra, và một không khí làm việc nhộn nhịp hiện ra trước mắt Collin khiến cô phải há hốc miệng. Có rất nhiều kỹ sư mặc áo blouse trắng trong này, có cả những đặc vụ mặc quân phục, màn hình vi tính ở khắp nơi, và chẳng ai để ý gì khi hai người bước vào.
KyO vẫn sải bước tự tin vào bên trong. Anh đi thẳng đến một gian phòng. Có hai người mặc quân phục, bồng súng đứng gác ngoài cửa căn phòng ấy nên cô đoán đây là một nơi quan trọng. Hai người thấy KyO đi đến, bèn giơ tay chặn lại:
- Tôi có hẹn với giáo sư Tagasi.- Anh nói với họ.
- Phiền anh đợi một chút.- Một trong hai người đáp lại và anh ta bước vào trong căn phòng đó. Một lát sau anh ta trở ra, vẫn mở nguyên cửa, nói:
- Giáo sư đang đợi hai người ở trong đó.
Phía sau cánh cửa là một căn phòng rộng thênh thang, rất nhiều máy móc nhưng lại tuyệt nhiên không có một bóng người. Khi Collin còn đang mải đoán xem trong phòng này có gì