Shin nhìn lên màn hình camera và chợt kêu lên:
- Lại là con cá heo đó. Nó đang phát ra những tín hiệu, bộ phận cảm ứng của thân tàu đã cảm nhận được.
- Có lẽ nó lại muốn chúng ta đi theo chăng?- KyO thấy nó bơi lên phía trước bèn giục- Đi theo nó đi.
Con cá heo bơi dẫn đường cho hai người. Đi về phía Tây Nam chừng được 20 hải lý, nó lại dẫn cả hai đi vào một bãi đá ngầm nữa, lần này dày đặc hơn. Ở giữa bãi đá ngầm, trước con mắt trợn trừng của cả hai anh em, một kim tự tháp sừng sững hiện ra. Đúng là một kim tự tháp thật. Nó đứng ngay trên một vực biển sâu hun hút.
- Kho báu của Blackbeard…- Shin thốt lên ngay sau khi nhìn thấy nó.- Chính là hình trên biểu tượng gia huy của dòng họ Hirosi.
- Có lẽ nhiều thế kỉ trước, đã có một nền văn minh ở đây, sau đó thì bị nhấn chìm xuống đáy đại dương.- KyO cũng nhìn lên màn hình camera bằng ánh mắt ngưỡng mộ.- Phải chăng là nền văn minh Atlantic?
- Làm sao Blackbeard có thể vận chuyển kho báu của hắn xuống đây được?- Shin cau mày.- Nơi này cách mặt biển đến 2km, là một trong những bãi đá ngầm nổi tiếng nguy hiểm nhất của khu vực này. Ở đây có cả những đảo chìm cách mặt nước biển chưa đến 15m.
- Có thể ba thế kỉ trước có nhiều đảo nổi ở quanh khu này, và chắc có đường dẫn xuống đây.- KyO dự đoán- Thật là một kì quan mà không phải ai cũng có cơ hội chiêm ngưỡng.
- Con cá heo lại ra tín hiệu kìa. Nó bơi xuống dưới rồi.
- Theo nó.- KyO ra lệnh.
Đenphin chìm dần xuống vực theo con cá heo kì lạ này. Nó bơi xuống chừng 500m thì dừng lại trước một hang tối om ở lưng chừng vách núi. Vực này không biết còn sâu xuống bao lâu nữa. Và nó bơi vào trong. Shin nhìn KyO ngập ngừng: