Collin gật đầu nhưng vẫn không dấu nổi sự lo lắng và hồi hộp. Cô hít một hơi dài để lấy lại bình tĩnh. Thanh tra Jones nắm lấy cái xoay cửa, vặn nhẹ rồi đẩy ra. Cả hai bước vào phòng. Mọi người trong phòng đều nhìn ra cửa. Collin thấy chỉ có bốn người, và đúng như lời đồn, họ đều còn rất trẻ. Có bốn chiếc bàn khác trống không có người ngồi. Một trong số họ đứng dậy, còn lại ba người kia đều quay về với công việc đang làm dở. Người đàn ông trẻ mỉm cười nói với thanh tra Jones:
- Chào ngài thanh tra. Sao hôm nay ngài lại thân chinh lên đây thế này?
- Thật may mắn- Thanh tra Jones nhìn khắp lượt rồi lại nhìn thẳng về phía người vừ hỏi chuyện mình- Hiếm khi cả phòng có mặt gần như đầy đủ thế này. Tôi đem đến cho các bạn một thành viên mới đây.
Người đàn ông nghiêng đầu nhìn Collin bằng một ánh mắt sắc lẻm rồi lại quay sang thanh tra Jones:
- Ngài chắc là cô ấy sẽ không bỏ đi như những người trước chứ? Chúng tôi bắt đầu nản với ý định của “ông lão” đáng kính của chúng ta rồi đấy!
- Tôi nhất định sẽ không đi- Collin bây giờ mới lên tiếng và cô đưa tay ra- Chào anh, tôi là Clara Collin, rất mong được các anh chị giúp đỡ.
- Chúng ta lại có thêm một đồng nghiệp người Mỹ nữa rồi- Anh ta đưa tay ra và nói như vậy khi buông tay- Hy vọng là cô giữ được lời hứa của mình. Tôi là Comet, chào mừng cô đến với G6.
- Như thế là xong rồi nhé!- Thanh tra Jones mỉm cười- Tôi đã làm xong nhiệm vụ của mình rồi, bây giờ tôi xin được rút lui.
- Cho bọn tôi gửi lời hỏi thăm đến “ông lão” nhé!- Comet nói với theo khi thanh tra Jones đã ra đến cửa.
Bây giờ chỉ còn lại Collin với những đồng nghiệp mới. Không một ai để ý đến cô, ai cũng miệt mài với công việc của mình. Comet khép cửa và quay vào