Đúng lúc Isagi đang thẩn thờ ngắm cảnh những tòa nhà chọc trời lấp lánh ánh đèn về đêm thì Shidou bước ra từ trong làn hơi nóng, tay nhè nhẹ lau mái tóc của mình.
"Mày đang làm gì vậy?" Cậu ta nhướn mày hỏi cậu.
Isagi vừa nói vừa chầm chậm xoay người qua.
Có lẽ Shidou đã mặc đồ vào rồi.
Cậu cũng không nên giữu thái độ quá cực đoan với cậu ta.
Với suy nghĩ như vậy, Isagi cười cười rồi nói.
"Tôi đang ngắm cảnh về đê-"
Nụ cười trên môi cậu bỗng cứng đờ khi đồng tử trong mắt của Isagi rơi trúng hình ảnh Shidou vẫn còn trong tình trạng trần truồng mà nhìn cậu. Tầm mắt Isagi không biết vô tình hay cố ý mà rơi trúng ngay Shidou "nhỏ" của cậu ta, cậu nổi hết da gà mà nhìn nó.
Câu chửi nghẹn ở cuống họng mà chẳng thể thốt ra, Isagi cam chịu ép buộc mắt mình hướng sang phía khác.
Nhưng tên kia nào dễ dàng buông tha cho cậu, thấy Isagi hết lần này đến lần khác ngại ngùng đỏ mặt Shidou bỗng sinh ra cảm giác muốn trêu chọc.
Cậu ta chầm chậm tiến lại gần cậu, lúc này Isagi vẫn còn đang xụ mặt ngắm thành phố qua cửa kính, Shidou nhè nhẹ cất tiếng.
"Tao rất muốn biết..vì sao mỗi lần tao không mặc đồ mày đều đỏ mặt chẳng chịu nhìn tao. Không lẽ...mày là gay?" Dứt lời, cậu ta khụy chân xuống rồi đưa tay vén vài cọng tóc đang xõa trên mặt cậu ra sau tai.
Isagi nghe thấy lời Shidou nói mà đầu muốn bùng nổ, mặt cậu đỏ chót vì ngại, như bị trúng tim đen mà miệng mấp máy chẳng thốt được câu nào tròn nghĩa.
"Không..ừm..tôi..cậu..." Isagi lắc đầu liên hồi rồi đưa tay huơ huơ như muốn phủ nhận, miệng lắp ba lắp bắp phản đối.
Thấy dáng vẻ bối rối của cậu, cậu ta không nhịn được mà nhếch môi cười. Tay đang cuốn cuốn vài ba cọng tóc của Isagi liền di chuyển xuống mà vuốt vuốt má cậu.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Không cần phải ngại. Dù sao mày là gay, thì cũng là một thằng gay dễ thương."
2
Tên khùng điên này!!!
Đầu óc Isagi trắng xóa, câu nói của Shidou cứ liên tục lặp đi lặp lại trong đầu cậu khiến Isagi cả người đỏ bừng như con tôm luộc.
Tâm trí cậu bị lời trêu chọc của cậu ta quấy đến rối tung, thêm cả cái tay hư hỏng đang nhè nhẹ vuốt ve má Isagi rồi chầm chậm lần xuống cổ cũng khiến cậu nóng bức đến phát điên. Isagi dồn lực vào tay rồi gạt phắt bàn tay Shidou.
Chát.
Nghe thấy tiếng động quen thuộc và cảm giác mềm mềm ở tay, cậu chớp chớp mắt rồi từ từ xoay đầu sang.
Ừm..Chính xác là Isagi vừa cả gan tát cậu ta một cú vào má.
1
Nhìn gương mặt đang mỉm cười nhưng trán lại nổi đầy gân xanh khiến cậu lo sợ mà nuốt nước bọt.
"Tôi xi-"
Chưa kịp nói hết câu, Isagi đã bị Shidou ấn xuống đất, một tay cậu ta kìm chặt vai cậu một tay giơ lên như thể muốn đánh Isagi. Cậu vội đưa tay che mặt rồi hét toáng.
"C-cậu bình tĩnh!!! Có gì từ từ nói!!!"
Bỗng một tiếng hít mạnh bật ra ngay trên đỉnh đầu, sau đó lực đạo trên vai Isagi dần nhẹ xuống. Cậu hi hí mắt nhìn qua khe hở của những ngón tay thì thấy Shidou đã đứng dậy và nằm phịch lên giường rồi trùm kín chăn khắp người.
Isagi chợt nhớ ra những vết thương chằng trịch hiện hữu trên người cậu ta, cậu từ từ ngồi dậy.
Cảm giác tội lỗi len lỏi trong tâm trí Isagi, sau một hồi đấu tranh tâm trí cậu đè nén nỗi hoảng sợ của mình rồi ngập ngừng lên tiếng.
"Ừm...Shidou..cho tôi xin lỗi vì đã đánh anh."
Bên này, Shidou đang mơ màng chìm vào giấc ngủ thì tiếng nói của Isagi đánh thức cậu ta. Shidou không đánh Isagi đơn giản vì cậu chẳng cảm nhận được đau đớn và như vậy thì vô cùng nhàm chán, ngoài bóng đá ra thì thứ kích thích adrenaline trong cậu ta là khi cú đấm giáng xuống từng tiếng la hét sẽ vang lên.
Mặc dù Shidou chưa hiểu tại sao Isagi lại đặc biệt một cách chết tiệt đến thế nhưng tạm thời thì cứ mặc cậu ở đây, việc của cậu ta là đánh một giấc thật ngon.
"Ừm..Giờ thì biến khuất mắt tao." Shidou úp mặt vào gối, hờ hững buông ra một câu.
Nhưng thế quái nào vào tai của Isagi lại là cậu ta đang vô cùng tức giận. Cậu mím môi, một cảm giác hối hận len lỏi trong tâm trí Isagi.
"Để tôi tạ lỗi bằng cách xử lí chỗ vết thương cho anh..được không?"
Shidou nghe thấy thì có chút bất ngờ nhưng vẫn không ngước mặt lên nhìn cậu lấy một cái.
Đối với thế giới chẳng có mấy ai khiến cậu ta bùng nổ thì mấy vết thương không nhằm nhò gì cả, Shidou không hay bị thương nhiều như này chỉ là hôm nay ngoại lệ.
Suy đi nghĩ lại cho Isagi xử lí vết thương như này thì cũng chẳng mất gì.
Không nghe tiếng đáp lại, cậu cứ tưởng bản thân đã bị từ chối nên có chút hụt hẫng trong lòng. Bỗng giọng nói khàn khàn cất lên.
"Bông băng ở tủ trong bếp. Đi nhẹ nhàng thôi đấy."
Mắt Isagi sáng lên, cậu ừm ừm vài tiếng rồi vui vẻ đi xuống bếp lấy đồ xác trùng vết thương.
Isagi vừa