Đám người Ngụy Nhiễm Đan đã đến, một nhóm nhân viên công tác cũng đuổi tới, bắt đầu tiến hành chính lý quy hoạch trong văn phòng.
Trước kia trong văn phòng có một ít bàn ghế, cộng thêm người đầu tiên tới đều là quản lý cấp cao, người cũng không nhiều, trước tiên giải thích hội nghị một chút.
Hôm nay công ty nghiên cứu và phát triển đã phủ lên hoành phi, viết lời chào mừng nồng nhiệt điện tử Thủy Hoàn.
Chín giờ, Lục Tam Phong tới công ty, trong phòng tiếp khách đã đầy người ngồi, hiện tại tình hình ngoại thương được thảo luận nhiều nhất, chuyện này vốn là do Chu Hoài Đông phụ trách, nhưng anh ta nghe được tình hình này thì cũng không có biện pháp nào cả.
Thị trường trong nước thì anh ta hiểu chứ quốc tế thì ù ù cạc cạc.
Ngụy Nhiễm Đan ngồi trên ghế sô pha nhìn bản báo cáo, lại nhìn một vòng đám người chung quanh, hỏi: "Lát nữa nếu tổng giám đốc Lục hỏi tơi chuyện buôn bán bên ngoài, nói thế nào nhỉ, mấy nay tôi nghiên cứu không ít, cũng tìm một vài người có chút liên quan thỉnh giáo nhưng vẫn không tìm thấy đường ra."
Đám người đồng loạt đưa mắt nhìn Chu Hoài Đông, từ sau khi Trương Phượng Tiên đi, Chu Hoài Đông được tính là nhân vật nguyên lão.
"Khụ khụ!" Chu Hoài Đông hằng giọng nói một câu: "Đừng nhìn tôi, chuyện này vẫn luôn do tổng giám đốc Lục phụ trách, người bình thường thật sự không tìm được, tổng giám đốc Ngụy cũng đừng quá lo lắng, người ta sẽ không hỏi cô vấn đề này đâu."
"Bình thường tổng giám đốc Lục đều không hỏi chuyện khó, đều là công việc thuộc chức vụ của mình." Người còn lại nói.
"Đúng vậy, thường xuyên xem báo biểu, hỏi tình huống, chỉ cần vận chuyển bình thường, không ra vấn đề lớn thì trên cơ bản sẽ không quản." Người khác nói.
Ngụy Nhiễm Đan vẫn còn có chút không quá yên tâm, trước kia chỉ phụ trách truyền thông công ty, nhưng bây giờ cô là tổng giám đốc chấp hành, phải nắm chắc phương hướng phát triển tương lai của công ty.
Với cả cô chưa từng ở bên cạnh Trương Phương Tiên, không biết hình thức làm việc chung của hai người trước kia là gì, sau khi tập đoàn thay đổi, Lục Tam Phong nhất định ở lại tổng công ty, không đi công tác, cơ bản là mỗi ngày đều sẽ gặp mặt.
Trong lòng Ngụy Nhiễm Đan vẫn không chắc chắn.
Thật ra bình thường làm lãnh đạo cấp cao của công ty vẫn tương đối dễ làm, sau khi lãnh đạo cấp cao xác định phương hướng chấp hành thì cố gắng bồi tiếp thúc đẩy, phương hướng không sai thì tiếp sau sẽ rất nhẹ nhàng, họp một chút, uống trà rồi massage.
Lục Tam Phong thì khác, tốc độ phát triển của điện tử Thủy Hoàn không phải người quản lý bình thường có thể gánh được, cũng không có công ty nào phát triển nhanh và toàn diện đến vậy, nhiều giám đốc điều hành cũng phải vừa làm vừa học.
Truyện App
Chu Hoài Đông thấy mọi người đều có chút khẩn trương, ngẫm nghĩ một chút cuối cùng vẫn nói ra phương án dự phòng: "Thật ra mọi người cũng không cần khẩn trương như vậy, chỉ cần không phải trong phạm vi chức trách, anh ấy muốn hỏi thì mọi người nói không hiểu, không biết là được rồi."
Đám người nhìn lẫn nhau, cảm giác Chu Hoài Đông không giống như đang nói đùa.
Cửa phòng tiếp khách được đẩy ra, Liễu Ngoạn đi tới, nói: "Tổng giám đốc Lục tới rồi, đến phòng họp đi."
Đám người đứng lên đi tới phòng họp.
Trong văn phòng, Lục Tam Phong liếc nhìn tay liệu trong tay, tình hình tài chính năm nay về cơ bản đã ổn thỏa, mấy tháng tới sẽ không có nhiều biến động, đã gần đến tháng mười một rồi, nhiều nhất cũng là một trận chiến hàng tết, loại cạnh tranh này đã nhiều năm, cũng không đánh ra được cái bọt nước gì lớn.
Sản lượng VCD bán ra vượt bốn triệu chiếc, chiếm khoảng bảy mươi phần trăm thị phần, có thể nói là rất ổn định, lợi nhuận ròng mà VCD mang lại là chín mươi tỷ, nếu không có chuyện Waypod đốt tiền thì số liệu này sẽ cao hơn.
Tính đến tháng mười, tổng mức lỗ của Waypod là gần hai tư tỷ, trong suốt một năm, Waypod đều sống tạm trong ngõ ngách của thị trấn, có thể nói là bị các nhà sản xuất khác đánh bại về mặt TV.
Doanh thu của các thiết bị gia dụng nhỏ như radio và máy nghe nhạc có khá hơn một chút.
Lợi nhuận ròng tổng thể là sáu tỷ bảy trăm ba tám triệu.
Bắt mắt nhất là công ty truyền thông.
Nó được thành lập vào đầu năm và đã hợp tác với mười bảy người nổi tiếng ở sông Hương, thực hiện một trăm hai mươi lắm buổi hòa nhạc, hợp tác với ban tổ chức tiết mục, nâng chín người nổi tiếng lên.
Đồng thời, có được bảy mươi sáu bộ phim đạt doanh thu phòng vé cao ở Sông Hương.
Công ty sản xuất đĩa thuộc sở hữu của công ty truyền thông đã bán được mười tám triệu đĩa.
Thành lập cách đây chưa đầy một năm, lợi nhuận ròng đã vượt quá hai mươi tư tỷ!
Ngoài ra còn có một số công ty con, nhà máy sản xuất và công ty khuôn nhựa.
Giờ đây, điện tử Thủy Hoàn đã đạt được ba mươi phần trăm khả năng tự cung tự cấp trong chuỗi ngành.
Có rất nhiều công ty kiếm được tiền, cũng có rất nhiều công ty thua lỗ, sau khi kéo đi kéo lại như thế, sổ sách còn lại hơn chín mươi tỷ.
Mở công ty chính là như vậy, hạng mục này kiếm được tiền, còn dự án kia thì thua lỗ.
Tính toán tài vụ hơn nửa tháng, đến văn phòng triển khai cuộc họp, vui vẻ nói cho anh, tổng giám đốc, chúng mừng, năm nay ngài làm không công rồi!
Doanh thu hơn chín mươi tỷ vốn đã rất mạnh, trong doanh nghiệp tư nhân chắc chắn được tính là đứng đầu, đây là lý do tại sao Lục Tam Phong nóng lòng muốn thành lập công ty tập đoàn.
Lục Tam Phong đưa tài liệu cho Phùng Chính Anh, đối phương nhận lấy rồi liếc nhìn.
Cửa phòng làm việc lại bị đẩy ra, Liễu Ngoạn đi tới nói: "Tổng giám đốc Lục, đều ở trong phòng họp rồi.
"Đi, tới nói vài câu với mọi người." Lục Tam Phong đứng lên sửa sang lại âu phục trên người một chút rồi sải bước đi tới phòng họp.
Một người đứng ở cửa nhìn thấy Lục Tam Phong tới, vội vàng hỗ trợ đẩy cửa ra, theo Lục Tam Phong vào phòng họp, người ở chỗ này đều nhao nhao đứng lên.
"Ngồi đi ngồi đi!" Lục Tam Phong vẫy tay, ngồi trên vị trí của mình, nhìn về phía đám người một vòng, lên tiếng: "Tôi xem qua báo cáo của các công ty lớn, mặc dù năm nay còn chưa hết, nhưng còn hai thá cũng không có vấn đề gì lớn, chỉnh thể cực kỳ hài lòng, thấy mọi người đều làm việc vất vả, tôi ở đây khen thưởng mọi người."
Lục Tam Phong nói xong thì vỗ tay, hiện trường cũng vang lên một tràng pháo tay.
Tiếng vỗ tay ngừng lại, Lục Tam Phong nhìn mọi người và nói: "Thiếu sót chính của năm nay là TV Waypod.
Đây cũng là hao tổn trong dự liệu đối với Waypod năm đầu.
Phản hồi của thị trường cho chúng ta biết một sự