Sáu tỷ?
Chơi?
“Anh muốn làm gì?” Trương Phương Tiên giật mình trước sự hào phóng của anh, nếu như rút ra số tiền này từ cho phòng tài vụ thì chắc sẽ không còn tiền trả lương tháng sau cho nhân viên nữa, hơn nữa sẽ rất dễ xảy ra tình trạng doanh nghiệp sụp đổ trong tích tắc.
"Nếu đám người đó muốn rút sạch vốn lưu động của tôi thì tôi sẽ rút sạch vốn lưu động của họ trước, cô hãy nghĩ cách giải quyết vấn đề vốn trong nhà máy đi.” Lục Tam Phong nhìn Trương Phương Tiên và nói: "Cô cũng nên thử tự giải quyết một mình đi
“Tôi?" Trương Phượng Tiên bối rối nói: "Tôi không hiểu về tài chính
"Tôi hiểu về khởi nghiệp sao?" Lục Tam Phong nhìn cô ta và nói: "Rất đơn giản, tìm vài người của ngân hàng, an bữa cơm, sau đó nói chuyện với họ để họ biết được khả năng kiếm tiền của doanh nghiệp chúng ta trong tương lai, cho họ ít chiết khấu, nếu thật sự không ổn nữa thì tìm người bên văn phòng Thị Chính đến bảo đảm.”
“Bây giờ chúng ta vẫn còn nợ bên văn phòng Thị Chính hơn sáu mươi tỷ đấy, người ta còn dám đi đảm bảo cho anh sao?” Trương Phượng Tiên lấy tay xoa đầu, ngoài mặt thì thấy doanh nghiệp này vô cùng quy mô, nhưng ban quản lý nòng cốt đều biết bên trong đang nợ một đống tiền.
Lúc đầu cô ta còn nghĩ có thể trả hết nợ cho văn phòng Thị Chính trong năm nay nhưng không ngờ bán đất như thế mà vẫn không thể kiếm được tiền.
“Đừng lo lắng, làm ăn thì phải như thế, làm gì có ai mới làm đã có thể kiếm được tiền?" Lục Tam Phong đứng dậy nói: "Tôi sẽ mở cuộc họp với bộ phận tài vụ, tiên thể để họ mua vé máy bay cho tôi luôn
"Ngày mốt cần tôi đi theo không?
"Cô đi theo làm gì?” Lục Tam Phong nhìn cô ta và nói: "Đến lúc đó tôi sẽ bay thẳng đến Tử Vĩnh.
Trương Phương Tiền lầm bầm mấy câu trong miệng, cô ta thấy hơi bất mãn, khoảng thời gian này vốn dĩ không gặp được anh mấy lần, khó khăn làm anh mới quay về vậy mà còn mang cho cô một trận, có ta cảm giác mình cũng chang khác chỉ Hiếu Nghĩ là bao, đều có số có chồng cũng như không.
"Lại lầm bầm cái gì đấy?”
“Không có gì, chỉ là nhớ anh thôi." Trương Phượng Tiên nở nụ cười ngọt ngào trên mặt.
“Bớt nhớ tôi đi, có thời gian thì nghĩ tới công việc nhiều hơn!” Trương Phượng Tiên nghe anh nói thế thì trừng
anh một cái rồi đi theo sau lưng anh cùng ra ngoài.
Bộ phận tài vụ nghe nói Lục Tam Phong muốn rút ra sáu tỷ thì nhảy đồng lên, mấy ngày trước Chu Hoài Đông nói với họ chuẩn bị tâm lý đốt tiền, lửa chiến ở thị trường đầu ra sắp bùng cháy rồi.
“Tổng giám đốc Lục, nếu như rút ra sáu tỷ thì tài khoản chỉ còn lại chưa đến chín trăm triệu đến lúc đó đến tiền lương cũng không có mà phát, hơn nữa, có một là nguyên vật liệu sap sửa phải thanh toán, chín trăm triệu thật sự không đủ.
“Hơn nữa, anh cũng không nói là lấy tiền đi làm gì? Đây là công ty, không phải là việc cá nhân của một mình anh, còn có rất nhiều cấp quản lý năm giữ có phần nữa."
“Tạm thời không thể nói số tiền này được dùng để làm gì." Lục Tam Phong đưa mặt nhìn quanh một lượt, xoay tới xoay lui cây bút mực trong tay rồi gõ lên bàn sau đó nói: "Còn có ai phản đối nữa?" “Tôi phản đối!” Một người đàn ông ngoài ba mươi đứng dậy, vẻ mặt lạnh lùng, dáng vẻ như muốn cổ hết sức để thay đổi quyết định của anh.
“Tốt làm.” Lục Tam Phong khen xong thì nhìn anh ta và nói: “Anh đã bị khai trừ
Người đàn ông đứng ngày ra ở đấy, thế là anh ta đã mất việc rồi sao?
“Tổng giám đốc Lục, ý của tôi...
“Đến phòng nhân sự làm thủ tục." Lục Tam Phong nhìn anh ta và nói.
Người đàn ông cảm thấy rất uất ức, anh ta im lặng một lúc rồi ra khỏi văn phòng.
"Mọi người có thể thảo luận với tôi nhưng phải phân biệt rõ là chuyện gì, chuyện này cứ quyết định như thế đi.” Lục Tam Phong đứng dậy nói: “Đặt cho tôi một vé máy bay đi Ninh Giang, hi vọng lúc tôi đi thi sáu tỷ đã được chuẩn bị sẵn sàng.
Còn nữa, sau khi tôi đi phải giúp đỡ tổng giám đốc Trương trong việc vay tiền, tôi tin rằng chỉ cần vượt qua được khoảng thời gian này thì sẽ nhìn thấy được ánh sáng thôi”
Khoảng thời gian này cùng với việc gia tăng của doanh số bán ra thì cả nhà máy cũng đã được thả lỏng hơn, đặc biệt là tầng lớp quản lý, nhưng cả ngày h nay, tầng lớp quản lý lại một lần nữa phải công tháng thần kinh.
Tất cả mọi người đều tưởng rằng Điện Tử Thủy Hoàn đã sắp dành được thắng lợi nhưng bây giờ họ mới hiểu công ty vẫn chưa đứng vững, thậm chí còn mấp mé bên bờ vực của sự phá sản bất cứ lúc nào.
Sáng hôm sau, Lục Tam Phong lên máy bay bay đến Ninh Giang, bây giờ đã là cuối tháng ba, thời tiết ở bên này vừa đẹp, khiến người ta cảm thấy rất dễ chịu nhưng thời tiết bên kia thì vô cùng nóng nực, còn hơn cả ngày giữa hè.
Lục Tam Phong vừa đến cổng sân bay thì đã nhìn thấy bảy tám người, đứng giữa họ là một người đàn ông năm sáu mươi tuổi, đối phương nhìn Lục Tam Phong chăm chăm, có vẻ như là đang đợi anh.
“Tổng giám đốc Lý ở đây đợi tôi sao?" Lục Tam Phong quan sát ông ta một lúc rồi hỏi.
“Không có, chỉ là đúng lúc tôi quay về thôi, tổng giám đốc Lục đang định đi đầu thế?” Tổng giám đốc Lý nhìn ra phía sau lưng Lục Tam Phong và nói: “Sao cậu không đất theo vệ sĩ hay trợ lý gì hết vậy?”
“Tôi không thích có người đi theo, nhưng tổng giảm đốc Lý thì khí thế thật, ông đi đầu về thế?"
“Cậu đoán xem!" Tổng giám đốc Lý khẽ mỉm cười với vẻ quyền rũ của nhân vật phản diện nho nhà trong phim rồi nói: "Chạc là tổng giám đốc Lục đang định đi Ninh Giang nhỉ? Hoàng Hữu Danh đã dành suất tham gia duy nhất của thành phố này cho câu cậu không được phụ lòng kỳ vọng của ông ấy đâu đấy."
“Tổng giám đốc Lý yên tâm, tôi nhất định sẽ làm thật tốt, ông từ Tử Vinh về sao?”
Tổng giám đốc Lý mim cười và không nói gì, dường như tất cả mọi người đều im lặng, ông ta sải bước đi thật ra nhanh ra ngoài, Lục Tam Phong đưa mắt nhìn theo bóng lưng ông ta dần xa.
Anh biết tổng giám đốc Lý ở đó để đợi anh, chắc khoảng thời gian này ông ta sẽ luôn ở Bình Châu cho đến khi nhân vật không xác định trong ngành là Lục Tam Phong biến mất hoặc là Hoàng Hữu Danh bị dieu di
Chín giờ rưỡi sáng, máy bay đáp xuống Ninh Giang, Lục Tam Phong ra khỏi sân bay thì đã có một luồng hơi nóng phà vào mặt, anh đảo mắt nhìn quanh một lượt vì theo như cuộc điện thoại trước đó của anh thì sẽ có một chiếc xe hơi thương gia đến đón anh.
Anh nhìn quanh một lượt thì phát hiện chỉ có một chiếc xe thương gia màu đen đậu ở đó, Lục Tam Phong tiến trước gõ nhẹ lên của số xe tại xe hạ cửa sổ xe xuống, quan sát Lục Tam Phong một lượt
"Đây là xe của diễn đàn hội nghị thượng đỉnh các doanh nghiệp sao?"
"Đúng vậy, anh là người bên Điện Tử Thủy Hoàn phải không?” Tài xế không