**********
Chương 326: Sức mạnh của ba mươi tỷ
“Đệ tử của phái Thiên Nguyên đến rồi.”
Có một loạt âm thanh ào ào từ bốn phương tám hướng truyền đến, nghe thật khí thế.
Ngay lập tức, tất cả mọi người đang có mặt đều nhìn quanh và tự hỏi không biết có chuyện gì đang xảy ra.
Họ thấy hơn chục người lao về phía Lục Tam Phong và trừng mắt nhìn anh.
“Tôi khuyên cậu nên thành thật khai báo đi, nếu không đừng trách tôi thi triển công pháp thì sẽ không cho cậu cơ hội mở miệng nói chuyện đâu" Người đứng đầu môn phải nói bang về rất ngang tàng
“Chuyện này là sao vậy?"
“Võ làm lại xảy ra tranh chấp gì a?
“Người đó là ai vậy?"
"Gần đây mòn phải Thiên Nguyên đang được đà e rang sẽ lại có một trận gió tanh mưa mau nửa sap xảy ra rồi.”
"Người thanh niên này thuộc về môn phái nào
vậy?"
“Không biết, tôi không biết.
Lục Tam Phong nhìn người trước mặt rồi lại nhìn xung quanh một lượt và thầm thở dài.
Anh cũng không quản được nhiều như vậy, ngày đó họ đã muốn lùng sục tìm kiếm và hôm nay lại vô tình gặp mặt thì họ để anh đi mới là lạ
“Vì anh đã không tự báo cáo lại lịch nên đừng trách tôi không khách sáo.
Người đứng đầu môn phải quát lên, hai tay ông ta làm động tác vận khí và lập tức mười mấy tên đệ tử xông lên.
“Chưởng môn Lâm muốn ra tay đây mà.
“Mấy người có biết không, có tin đồn rằng chưởng môn Lâm có nội lực thâm hậu nên mấy đêm trước đã thách đấu với võ sư khí công nổi tiếng là chưởng môn Vương.
Hai người đã đánh nhau ở trong sân tới ba trăm hiệp.
Ngày hôm sau lập tức truyền ra tin tức rang chưởng môn Vương đóng cửa từ chối tiếp khách.
“Thật sao? Điều này quả đáng sợ phải không?”
“Có thật là ông ta giỏi như vậy không?"
“Thực lực của ông ta rất đáng sợ.
Chac chan ở dày xếp ở vị trí nam người cao nhất trong võ lại, nếu không phải Thiên Nguyên cũng không phát triển một cách nhanh chóng như vậy đâu
“Phế rồi phế rồi.
Nhất định tên nhóc con này sẽ bị
phế cho xem.
“Tôi sợ là sẽ xảy ra chuyện chết người chứ chẳng
chơi"
“Chắc chắn anh ta sẽ chết thôi.”
Mọi người đều bàn luận rôm rả, mang đậm phong cách kiếm hiệp.
Dương khiếu Thiên đi ra ngoài nghênh đón phó phó tổng giám đốc Tiết, ông ta vừa trở về đã thấy tình hình ở đây thì vội vàng bước nhanh tới hỏi: "Chuyện gì đang xảy ra ở đây vậy?"
Khi Dương Khiếu Thiên nghe mọi người nói xong
thì sửng sốt.
Chuyện đánh tổng giám đốc Lý dù sao cũng đã xảy ra rồi nên làm sao anh ta có thể ăn nói được đây.
Anh ta vội vàng đi về phía giữa đám người.
Lục Tam Phong đang bị vây ở giữa, chưởng môn Lâm năm lấy bả vai của Lục Tam Phong và nói bằng vẻ mặt hung ác: "Nhóc con, câu chọc tới tôi thì coi như chán sống rồi.
"Không phải ông có khi công a? Tôi đi
"Đánh cậu mà phải cần lợi khi công sao?" Chưởng môn làm cưới khẩy rồi hạ giọng nói: "Đánh cho toi
Cả đám người vừa định ra tay thì bỗng nhiên Dương Khiếu Thiên đẩy vài người ra rồi tiến vào và hét lớn: "Các người đang làm gì vậy?”
“Tổng giám đốc Dương?” Đương nhiên chưởng môn Lâm nhận ra Dương Khiếu Thiên.
"Chưởng môn Lâm, ông đã đã làm gì với tổng
giám đốc Lý rồi?” Dương Khiếu Thiên lo lắng nói, "Tôi nói cho ông biết, đây là một người từ nước ngoài trở về.
Anh ta là khách quý của phó phó tổng giám đốc Tiết.
Nếu anh ta có xảy ra mệnh hệ gì thì cẩn thận phó phó tổng giám đốc Tiết tới tìm mấy người đó.
Khách quý của phó phó tổng giám đốc Tiết sao?
Chưởng môn Lâm trợn tròn mắt nhìn chăm chăm Lục Tam Phong từ trên xuống dưới, còn trẻ tuổi như vậy mà lại là khách quý của phó phó tổng giám đốc Tiết sao?
Những đồ đệ chuẩn bị ra tay đánh người cũng không biết làm sao cho phải, giờ phải làm như thế nào đây?
Ở đây có rất nhiều cao thủ và rất nhiều người đứng đầu các môn phái, họ đều đang theo dõi diễn biến của mọi chuyện.
Chưởng môn Lâm đã nói rồi, ông ta muốn dùng khi công đánh chết Lục Tam Phong chỉ bằng một chưởng.
Bây giờ lại không làm được như vậy thì những người đó sẽ nghĩ như thế nào đây?
Như vậy sẽ mất hết uy nghiêm rồi còn gì?
Vả lại còn có khả năng sẽ không thể tiếp tục bước đi trong ngành nghề này nữa vì họ sẽ nói ông ta luyện khí công là giả.
Bây giờ trong ngành nghề này cạnh tranh rất khốc liệt đó.
Nhưng nếu đánh Lục Tam Phong
Thì sẽ đắc tội với phó phó tổng giám đốc Tiết, như thế chẳng khác nào ông ta tự tay cắt đứt con đường tài lộc của bản thân chứ
Chưởng môn Lâm nhìn Lục Tam Phong với vẻ khó xử vô cùng.
“Chưởng môn Lâm, thật sự ông vẫn muốn ra tay với khách quý của phó phó tổng giám đốc Tiết sao?" Dương khiếu Thiên hạ giọng nói: “Nếu xét về thực lực khi công của ông thì chỉ cần một chưởng thôi cũng khiến cho đối thủ không chết cũng bị thương.
Như vậy thì ông sẽ ăn nói thế nào với phó phó tổng giám đốc Tiết đây?”
Dương khiếu Thiên cũng rất lo lắng, thật sự anh ta chẳng là cái thá gì trước mặt mấy vị cao thủ này cả.
Cho nên nếu người ta nề mặt phó phó tổng giảm đốc Tiết thì không sao, nếu bọn họ không nề mặt thì chuyện hôm nay thật sự sẽ không kiểm soát được.
Chưởng môn Làm đó đây mô hội sau gáy, đột nhiên ông ta giống như nghĩ tới điều gì đó.
Có lẽ là trong cái khó là cái khôn nên ông ta đưa tay ra năm lấy tay Lục Tam Phong.
"Chưởng môn Lâm, tuyệt đối không được dùng khí công
Đối mặt với cảnh tượng đột ngột đó khiến Dương Khiếu Thiên sợ hãi và hét lên.
Những người đứng xem bên ngoài đều lùi lại phía sau như thể một luồng không khí khổng lồ sẽ ập vào mặt họ ngay lập tức.
Rất nhiều cao thủ nhanh chóng vận khí, ngay lập tức khung cảnh trở nên huyền bí.
Chưởng môn Lâm năm lấy tay Lục Tam Phong, đột nhiên sắc mặt của ông ta thay đổi, toàn thân run rẩy và vẻ mặt sợ hãi kêu lên: "Trong cơ thể cậu có cái gi?"
Khi lời nói vừa thốt ra thì ngay lập tức các đồ đệ ở đây đều hiểu rõ.
Vẻ mặt của chưởng môn Lâm cực kỳ sợ hãi như thể ông ta vừa nhìn thấy ma.
Toàn bộ khuôn mặt của ông ta đều biến dạng, giống như cảm thấy vô cùng đau đớn rồi trong miệng ông ta phát ra một tiếng thét cực kỳ tàn nhân và nhân tính.
Âm thanh này vừa phát ra thì đảm để tử vậy quanh Lục Tam Phong giống như bị trung đòn nghiêm trọng, lập tức bay ngược về phía sau.
Tất cả mọi người nằm la liệt trên mặt đất và đau đớn giãy giụa, chỉ còn lại có Lục Tam Phong và Dương Khiếu Thiên đang đứng ở giữa.
Dường như có một luồng khí không gì sánh được từ trong người của Lục Tam Phong bộc phát ra, thổi bay mọi người bay ra ngoài.
Tất cả mọi người ở hiện trường đều im lặng, họ mở to mắt nhìn Lục Tam Phong như thể vừa nhìn thấy ma.
Đây là loại sức mạnh gì vậy?
Có chuyện gì mà Lục Tam Phong chưa từng thấy qua chứ.
Nhưng cảnh tượng như này thì anh chưa từng thấy bao giờ nên nhất thời hơi bối rồi.
Ngay sau đó anh mới kịp phản ứng lại, nhìn thấy chưởng môn Lâm đang nằm trên mặt đất thì trong lòng thầm khen ngợi quá thông minh