Ngài Phùng mặc dù không biết mục đích của Lục Tam Phong, nhưng mà đối với trò lừa bịp của anh, chắc chắn là nhìn thấu
Lục Tam Phong biết rõ, ở Hương Giang một vài mạng giao thiệp anh cũng không có, muốn huy động vốn thì phải chủ động đi tìm công ty tài chính, loại hành vi chủ động tìm người này, sẽ khiến anh vô cùng bị động.
Hơn nữa còn có một Tô Ái Linh quấy phá từ bên trong, xác suất thành công thấp không nói, còn mất nhiều thời gian, hơn nữa chắc chắn là mũi dính đầy tro.
Nếu như có thể làm cho những công ty tài chính này chủ động tìm Lục Tam Phong, giao quyền lựa chọn vào trong tay anh, kết quả này sẽ nhanh hơn rất nhiều, với lại trong quá trình lựa chọn, còn vô cùng có thể diện!
Ngay sau đó anh bắt đầu tạo thanh thế, Lục Tam Phong cực kỳ hiểu rõ phải chơi thế nào đối với truyền thông, dẫu sao đời trước anh đã tự mình đi làm truyền thông mới, hơn nữa còn vô cùng hiểu rõ mảng marketing.
Kiểu hoang dã, đại lục, nhà giàu nhất, dễ dãi, khoe giàu, hiện tại tất cả những đặc điểm này đều là mấu chốt ở Hương Giang.
Vô cùng nhạy cảm, một chút lập tức nổ tung, huống chi còn đập lên đầu cái điểm nóng Đường Đình Nhân.
Một đêm bùng nổ, hoàn toàn nằm trong dự liệu!
Làm nhiều chuyện như vậy, tiếp nhận thêm một số đài truyền hình phỏng vấn, tiện thể đẩy bầu không khí về phía đỉnh điểm.
Hết thảy mục đích, cũng chính là vì một màn vừa rồi kia, khiến cho mấy trăm người ở nơi này nghe anh nói chuyện.
Thật ra thì trong cuộc sống, loại thủ đoạn này cũng có thể dùng được.
Sợ mình lên thì không có ai chú ý, mấy ngày trước đó có thể tiết lộ chút chút tin tức, cứ như vậy, mọi người cũng sẽ mong đợi bạn xuất hiện.
Trong phòng nghỉ, trợ lý cầm một xấp tài liệu đi vào, đưa cho ngài Phùng nói: "Những thứ này là tài liệu của điện tử Thuỷ Hoàn, tôi gọi điện thoại cho bạn tôi ở đại lục để thăm dò một chút, người này thật sự không phải người bình thường."
"Hả? Sao không phải là người bình thường?" Những người khác nhất thời hứng thú.
"Thông qua quan hệ, tôi gọi cho mấy đối thủ cạnh tranh của cậu ta.
Dựa theo lời bọn họ nói, thủ đoạn của người này bỉ ổi, không cách nào không dùng, kết quan hệ, tìm phương pháp, thủ đoạn bẩn thỉu, khiến người khác chán ghét.
Mặc dù tuổi còn trẻ, nhưng mánh khoé lão luyện, lòng dạ cực sâu, không giống như người trẻ tuổi bình thường sĩ diện cực kỳ, lòng hư vinh nặng, ngược lại cậu ta vô cùng mặc dày!"
"Đối thủ cạnh tranh chửi bởi như vậy, ngược lại cũng bình thường.
Ở trong miệng mấy công ty kia, danh tiếng của cậu ta cũng không khá hơn chút nào." Ngài Phùng cười lên.
"Ban đầu tôi cũng cảm thấy như vậy, nhưng mà phía sau những người này lại khen ngợi cậu ta, bảo rằng Lục Tam Phong này là tay trắng lập nghiệp, tính luôn năm nay, cùng lắm thì cũng chỉ mới ba năm, từ một người đi ra từ trong huyện thành nhỏ, trước đó anh ta thành lập nhà máy thực phẩm Phong Giai, bây giờ đã trở thành doanh nghiệp trụ cột của địa phương, sau đó cầm được ba trăm tỷ đồng, lập nên điện tử Thuỷ Hoàn!"
Ba năm?
Mọi người ở đây cho dù là từng nhìn thấy sóng to gió lớn, giờ phút này cũng hoảng sợ đến nỗi không khép miệng lại được.
Một cái công ty thành lập được ba năm, có thể đứng vững gót chân thì đã là nhân vật lợi hại lắm rôi.
Lục Tam Phong không chỉ thành lập được một công ty trụ cột ở địa phương, hơn nữa còn mở ra điện tử Thuỷ Hoàn.
Loại năng lực này, không phải người bình thường có được.
"Còn những tin tức khác thì sao?" Ngài Phùng trực tiếp đặt tài liệu của điện tử Thuỷ Hoàn ở trong tay lên trên bàn, không cần phải xem nữa.
"Anh ta tới đây, có phải là vì muốn huy động vốn không? Mấy tháng trước điện tử Thuỷ Hoàn cải chính, nghe nói phải đi tuyến đường thương mại, công nghiệp và kỹ thuật, tăng cường nghiên cứu, lỗ hổng vốn khá lớn, muốn huy động vốn, phải phải đội nhóm tới, đáng lẽ là thảo luận rất tốt, cuối cùng Tổng giám đốc Trần chọc một cước, thất bại!"
"Tổng giám đốc Trần?"
"Tập đoàn tư bản Trần thịt"
"Ông tám Trần? Tổng giám đốc Phùng cau mày nói: "Hai người này có ân oán gì hả?"
"Ông tám Trần? Không phải ông bảy Trần hả?" Người bên cạnh tò mò hỏi.
"Ông nhìn ông đi, tin tức không linh động gì hết.
Tổng giám đốc Trần lại rời đi rồi, người thứ tám cũng xuống rồi." Người bên cạnh trêu chọc: "Nói không chừng đã biến thành ông chín Trần rồi đấy!"
"Ha ha ha!"
Tràng cười rộ lên, tốc độ đổi đàn ông của Tổng giám đốc Trần là thú vui trong cái vòng này của bọn họ, nhưng mà giữa Tổng giám đốc Trần và ngài Phùng không tốt, hai người có mâu thuẫn trên công việc, hơn nữa ngài Phùng và người đàn ông thứ sáu của Tổng giám đốc Trần còn từng có mâu thuẫn, từng đánh nhau.
Bây giờ hai người có chút cảm giác lửa nước không hạp.
"Đừng có đi ra ngoài nói bậy nhé, bằng không người ta lại tố cáo tôi." Ngài Phùng nói với trợ lý: "Ông tám Trần và cậu ta quen biết sao?"
"Chắc không biết, về phần tại sao, tôi cũng không biết, nghe không hiểu."
Trợ lý thành thật trả lời.
"Lát nữa tới buổi tiệc tư nhân, gọi cậu ta đi." Ngài Phùng khoát tay, tỏ ý anh ta có thể đi ra ngoài.
Người ở đây nghe được là gọi Lục Tam Phong, tất cả đều giật mình, liếc nhìn nhau, cảm giác ngài Phùng rất coi trọng đối với người bạn nhỏ này đây!
Trong hội trường, Lục Tam Phong bưng một khối bánh ngọt nhỏ ăn, ánh mắt dừng trên số lượng lớn mọi người xung quanh, đồng thời cũng có rất nhiều ánh mắt nhìn chằm chằm vào người Lục Tam Phong.
"Tổng giám đốc Trang? Ôi chao, đã lâu không gặp!" Một âm thanh vang dội vang lên, tiếp đó người này và Trang Đức Trung ôm nhau.
"Tổng giám đốc Lý, đã lâu không gặp, anh