Lục Tam Phong không có hứng thú gì nhiều đối với nữ minh tinh, tạo thành kết quả như vậy nhờ vào kiếp trước chơi đã đủ nhiều, kỳ thật những nữ minh tinh kia cũng giống như những người bình thường khác, chỉ có điều là danh tiếng lớn hơn một chút mà thôi, rất nhiều người gọi là minh tinh nhưng dáng người còn không đẹp bằng Giang Hiểu Nghi nữa.
Bữa cơm này chủ yếu là trò chuyện hợp tác, Tổng giám đốc Đỗ là người rất am hiểu đối với việc đầu tư vào giới giải trí, lăn lộn trong giới này lâu dần không chỉ biết đạo diễn nào quay phim tốt, còn hiểu rõ phương thức xoay vốn, cũng được xem là một nhân sĩ hiếm thấy.
Trong mắt người bình thường, minh tinh là mặt trăng sáng chói trên bầu trời, thế nhưng trong mắt các nhà đầu tư, họ cũng chỉ là một loại hàng hóa đợi bán ra mà thôi, nhất là trước mặt các nhà tư bản, bọn họ lại càng mềm yếu.
Ngay cả Tổng giám đốc Đỗ cũng muốn lấy cổ phần của Hồng Quảng, huống hồ là mấy minh tinh nho nhỏ ấy.Lục Tam Phong và Tổng giám đốc Đỗ nói chuyện rất vui vẻ, ông ta nói muốn viết ra bộ phim kiếm được nhiều tiền nhất trong tương lai, đem bản quyền Sông Hương cầm chắc trong tay.
Mục đích chủ yếu được sắp xếp như vậy, đối với điện tử Thủy Hoàn trong tương lai gần vẫn là không có lòng tin.
Mặc kệ là điện gia dụng hay là phương diện TV, kỹ thuật của điện tử Thủy Hoàn thay đổi cũng không có khả năng đuổi kịp kỹ thuật trong nước, quảng cáo marketing có thời điểm cũng hữu dụng nhưng một khi kỹ thuật đã lạc hậu có tốt hơn nữa cũng vô ích.
Giống như ở thời đại toàn diện của điện thoại, để Lục Tam Phong đi marketing điện thoại Nokia, đây là do kỹ thuật chênh lệch, không cách nào dùng marketing khắc phục, cho dù nói cái gì mà khôi phục, tình cảm có thổi bay đầy trời cũng vô dụng, nhiều lắm cũng chỉ bán được mấy chục nghìn chiếc.
Phần cứng không theo kịp, vậy cũng chỉ có thể bù lại từ chỗ phần mềm, đây cũng là thứ mà Lục Tam Phong bù lại cho điện ảnh Sông Hương, những thứ này sẽ trở thành bằng ghi hình HD độc nhất vô nhị, thúc đẩy mọi người mua sản phẩm của điện tử Thủy Hoàn.
Hai người nói chuyện tới khuya, mãi cho đến hơn mười giờ đêm mới rời đi, Tổng giám đốc Đỗ cảm thấy rất có niềm tin, lại thêm việc khi nãy đã nói chuyện rõ ràng với Lục Tam Phong, cùng LụcTam Phong đã thân thiết như anh em một nhà.
Ngày kế tiếp, một chiếc máy bay trực thăng đáp tại bãi cỏ bên biệt thự, chỉ cần là khách hàng cao quý ở sòng bạc, hai mươi bốn giờ đều sẽ cung cấp máy bay trực thăng đưa đón phục vụ.
Tại đây chỉ có chuyện bạn không nghĩ ra, không có chuyện nào làm không được, chỉ cần bạn có tiền, có thể muốn làm cái gì thì làm cái đó, khi bạn thắng được rất nhiều tiền, những minh tinh kia sẽ tùy bạn gọi thế nào cũng được, trong vòng một giờ, máy bay trực thăng sẽ đem họ đến để vào ngực bạn.
Nơi này là động tiêu tiền chân chính, không biết bao nhiêu phú ông ở chỗ này biến thành kẻ nghèo hèn, ở kiếp trước Lục Tam Phong đã biết, có ba bốn chục tỷ vậy mà ở nơi này còn thua toàn bộ, vài tỷ cũng chẳng tính là gì.
Đừng tưởng rằng có chút tiền liền có thể ở chỗ này kiêu căng phách lối, nhất là trên bàn đánh cược, nơi này là địa bàn của nhà họ Hà.
Leo lên máy bay trực thăng, chuyển này không mang tất cả mọi người, chỉ là đem mấy người Lý Minh Phương theo thôi, những người khác đi xử lý chuyện hủy bỏ biệt thự, hay chi phí cho đảm bảo
Máy bay trực thăng bay qua biển lớn, nhìn thấy một hòn đảo nhỏ, mặc dù là ban ngày không có ánh đèn sáng chói, nhưng vẫn có thể cảm nhận được nó phồn hoa, tráng lệ đến như thế nào.
Máy bay đáp xuống sân bay, một nhóm ngườiđã chuẩn bị xong, vệ sĩ mặc tây trang đứng thành hai hàng dài bên cạnh, khí thế vô cùng hoành tráng.
Cửa máy bay mở ra, hai hàng người đồng loạt hồ: “Chào anh Lục! Hoan nghênh anh đến với Thành phố Casino!
Mặc dù Lục Tam Phong biết lễ nghi chào đón ở nơi này là như vậy, ở kiếp trước anh cũng đã từng trải qua mấy lần, thế nhưng trong lòng vẫn cảm thấy có một loại vui vẻ không nói ra được.
Có người đàn ông nào mà lại không thích có một chiếc máy bay tư nhân, hai bên máy bay là lễ binh đang đứng, tiếp theo là quá trình nghênh đón người có thân phận tối cao của một nước, người đàn ông vinh dự có được cảm giác này, cũng chính là Lục Tam Phong.
Cửa xe mở ra, một người đàn ông khoảng bốn mươi tuổi đi xuống, có chút hói đầu, mang theo kính mắt, dáng người cao to, khoác trên người một chiếc áo khoác đi lên phía trước nói: "Tổng giám đốc Lục, anh khỏe chứ, tôi là người phụ trách tiếp đón anh, anh cứ gọi tôi quản gia là được, trước mắt một trăm năm mươi tỷ đã được chuyển vào công ty tôi, trong bảy ngày tiếp theo, anh có bất kỳ nhu cầu gì đều có thể nói với tôi!” “Điều gì cũng được sao?” Lục Tam Phong hứng thú nhìn chằm chằm ông ta, ở kiếp trước Lục Tam Phong biết có thể tìm một vài minh tinh, thậm chỉ là có thể làm một vài chuyện phạm pháp ở chỗnày, dù sao ở đây chẳng có gì là cấm kỵ, không trở về trước kia, Lục Tam Phong cũng không hiểu rõ.
"Không sai, chỉ cần anh chịu bỏ tiền mà thôi!” Quản gia nghiêm túc nói.
“Nếu tôi muốn mua một chiếc xe tăng thì sao?” Lục Tam Phong thử dò xét nói.
"Bây giờ tôi ngay lập tức giúp anh sắp xếp!” Đối phương lập tức móc ra một cái bộ đàm sau đó liền định nói chuyện.
“Ngừng ngừng ngừng!” Một tay Lục Tam Phong bắt lấy tay của ông ta đè xuống, nói: “Tôi phục rồi, đi thôi!”
Lên xe, quản gia bắt đầu giảng giải về hành trình bảy ngày sắp tới, mười trăm năm mươi tỷ đã rót vào trong sòng bạc, đổi thành thẻ đánh bạc, sẽ có người chuyên nghiệp cùng Lục Tam Phong chơi, thấp nhất là sáu mươi chín tỷ, nếu như vận khí của anh tốt, nói không chừng có thể lấy thêm điểm.
Số tiền này sau khi từ nơi này đi ra liền có một lối đi chân chính, không còn là tiền có nguồn gốc không rõ ràng, mà là tiền Lục Tam Phong đánh bạc trong vòng một đêm mà có được.
"Hiện tại là giữa trưa, trước tiên tôi