**********
Sếp Trịnh và Lý Thành Kiên thông đồng với nhau, khi sếp Trịnh báo thông tin này cho ông ta, Lý Thành Kiên đã rất kích động.
“Sếp Trịnh, cậu cũng thủ đoạn lắm đấy.
Đối với thị trường mà nói, thời gian là tiền bạc.
Sản xuất càng nhanh, chiếm lĩnh thị trường càng nhanh.
Lần này vào đó, cậu phải dẫn theo một kỹ sư nữa đấy nhé.” Chủ tịch Lý hào hứng nói.
“Yên tâm đi, ông có nói chuyện với tổng giám đốc Hầu của TCL, Hùng Miêu và tập đoàn Konka chút gì chưa?” Sếp Trịnh hỏi.
“Chuyện này, trước hết đừng nói lung tung, sếp Trịnh, quan hệ giữa hai chúng ta không giống với những công ty đó, cậu hiểu không?” Lý Thành Kiên nói, ông ta rõ sếp Trịnh muốn gì, nói: “Đến lúc đó, nếu như điện tử Thủy Hoàn thật sự sụp đổ, cậu có tiền mua lại không?”
“Khoảng thời gian này tôi cũng đang đau đầu chuyện đó đây, tôi không có nhiều tiền mặt như vậy.” Sếp Trịnh thở dài.
“Tôi có thể dùng tiền của công cho cậu, lúc đó cậu phải chấp nhà xưởng cho tôi, tôi có thể cho cậu lãi suất thấp, nếu có chính sách, không lãi suất cũng được.
Đều là người trong nhà cả, nói chuyện sẽ dễ dàng hơn.”
“Thật sao? Vậy thì phải cảm ơn chủ tịch Lý rồi, Sang Duy ở trong tay ông, so với trước kia còn tỏa sáng hơn nhiều.” Sếp Trịnh lập tức nịnh nọt.
Hai người trò chuyện thêm một lúc, cơ bản tập trung vào cách phá hủy VCD của điện tử Thủy Hoàn.
Về vấn đề này, hai bên bọn họ đã trở thành công ty cốt lõi, còn các công ty khác đều được đặt ở xung quanh.
Có thông tin cho rằng hai người là người họ đã thông đồng với nhau trước, sau đó khẳng định sẽ không thông báo cho các công ty khác.
Sau khi cúp điện thoại, chủ tịch Lý dựa vào ghế ngâm nga một đoạn kịch, trong lòng thầm nghĩ sếp Trịnh làm ăn cũng không lớn, nhưng trong lòng lại có những suy tính không hề nhỏ, thật sự muốn nuốt chửng điện tử Thủy Hoàn, thật đúng là lông thể lường trước được lòng người mà.
Nếu cứ dựa theo kế hoạch mà tiến hành, chủ tịch Lý không muốn hạ một mình Lục Tam Phong, mà còn muốn đứng trên cả sếp Trịnh.
Những thiếu sót về kỹ thuật trong lĩnh vực thiết bị gia dụng nhỏ của Sang Duy vẫn còn tương đối lớn, nếu đánh bại được cả sếp Trịnh và Lục Tam Phong, vậy thì sau này vị trí lãnh đạo trong ngành sẽ vô cùng vững chắc.
Chủ tịch Lý càng nghĩ lại càng vui, không khỏi nhếch miệng cười tự nói với mình: “Xí nghiệp phát triển tốt như vậy, có thể thăng quan tiến chức trong vài năm nữa, hiện này các ông lớn của doanh nghiệp nhà nước hiện nay đều đã leo lên được những vị trí quan trọng.
Nếu mình..."
Chủ tịch Lý càng nghĩ càng thấy trong lòng vui sướng, bản thân vui vẻ nên cũng không muốn nói tiếp nữa, cảm thấy cuộc sống thật tươi sáng!
Mọi người đều có những tính toán của riêng mình, có một câu nói đúng, bạn đang tập trung vào lợi nhuận cao của người khác, thì người khác cũng đang tập trung vào tiền vốn của bạn, các sổ sách đặt trước mặt mỗi người đều có lợi nhuận rất lớn.
Sáng sớm hôm sau, Giang Hiểu Nghi đưa Như Lan đến trường, cô bé phải làm bài tập suốt đêm, cuối cùng cũng viết xong, khoảng chín giờ sáng, Liễu Ngoạn gọi điện, báo rằng đã sản xuất ba đĩa VCD, nhưng cuộc họp ngày hôm qua đã nói vẫn có những chỗ vẫn phải tối ưu hóa thì chưa đạt được.
Lục Tam Phong bảo họ đừng động vào nữa, cầm điện thoại gọi cho sếp Trịnh.
“A lô, sếp Trịnh, là tôi, Lục Tam Phong, anh đang làm gì vậy?” Lục Tam Phong mỉm cười hỏi, trên mặt tràn đầy hai chữ vui vẻ.
“Vừa mới họp, có chuyện gì vậy?”
“Hôm qua không phải anh đã nói muốn xem VCD sao? Hôm nay tiện thể tôi phải đến công ty nghiên cứu phát triển, chúng ta xem một chút, sau đó ăn cơm đi, thế nào?” Lục Tam Phong hỏi.
“Sớm như vậy sao?” Sếp Trịnh vui mừng, vốn dĩ anh ta còn tưởng rằng Lục Tam Phong sẽ trốn tránh mất hai ngày, nhưng không ngờ lại tích cực như vậy, vội vàng nói: “Không thành vấn đề gặp mặt ở đâu? Tôi sẽ lập tức tới ngay!”
“Ở cửa công ty nghiên cứu và phát triển, không phải anh nói sẽ dẫn theo bạn sao?” Lục Tam Phong hỏi.
“Tôi cảm thấy có hơi xấu hổ, chuyện quan trọng như vậy, anh ấy chỉ là người có hứng thú thôi mà lại được cho xem bí mật thương mại như thế.” Sếp Trịnh khách sáo nói.
“Đều là anh em cả mà, có gì mà bí mật với không bí mật chứ.
Nhất định phải dẫn người bạn đó đến nhé, hôm nay tôi nhất định sẽ cho anh được nở mày nở mặt trước mặt anh em của anh, biết chưa?”
“Được, tuyệt đối không thành vấn đề."
Tắt điện thoại xong, Lục Tam Phong mặc quần áo, lái xe đến công ty nghiên cứu và phát triển, đợi vài phút ở dưới tầng, xe của sếp Trịnh dừng lại ở cửa.
“Sao tổng giám đốc Lục lại đích thân tiếp đón thế này? Bố trí một nhân viên bảo vệ chỉ đường cho tôi là được rồi.” Sếp Trịnh bước xuống xe, phía sau là một người đàn ông khoảng bốn mươi tuổi, đầu trọc, mặc áo sơ mi thường, đeo thêm một cặp kính.
Vẻ ngoài và cách ăn mặc của người bạn thân này thực sự đã ghi rõ trên khuôn mặt hai từ kỹ sư rồi.
“Để tôi giới thiệu một chút, đây là bạn tôi, làm vật liệu xây dựng tại nhà, cái đó...!tên là Hạ Trường Khôi, còn đây là ông chủ của công ty điện tử Thủy Hoàn, tổng giám đốc Lục.
Sếp Trịnh giới thiệu.
Trò lừa gạt này của sếp Trịnh, Lục Tam Phong đã quá quen thuộc rồi, nhìn vẻ mặt hơi cứng đờ, ánh mắt lơ đãng, đôi tay còn có chút lúng túng đó của