Lục Tam Phong nhìn cô ta nín khóc rồi bật cười rất là cạn lời, mỗi một quản lý cấp cao đều có nhu cầu riêng của mình, có người muốn cổ phần nhân viên, có người muốn có lương hưu, có người hi vọng có thể tự mình quản lý một chi nhánh, không muốn để người khác nhúng tay vào, những thứ này Lục Tam Phong đều có thể thỏa mãn, chỉ có duy nhất khi đối mặt với Trương Phượng Tiên, mới cảm thấy có chút không biết nên lấy cái gì để giữ cô ta lại.
Tâm sự không ít chuyện trong cuộc sống, nói đến nhiều nhất vẫn là Giang Hiểu Nghi, Trương Phượng Tiên khuyên bảo anh một lúc thì đi mất.
Khu xưởng mới làm việc liên tục không ngừng nghỉ suốt ngày đêm, người người thay ca, máy móc không ngừng chạy, sáu giờ chạng vạng tối, trưởng xưởng nhận được điện thoại thông báo, ba ca thay phiên đổi thành một ca, chỉ cần hàng dự trữ đạt đến sợi dây đỏ, lập tức ngừng sản xuất.
Nhận được tin tức này, toạn bộ quản lý khu xưởng trợn tròn mắt, không biết tại sao dưới tình hình tiêu thụ quyết liệt như này, lại ra mệnh lệnh lớn như thế.
Trong văn phòng trưởng xưởng, một đống đám quản lý tụ tập ở một khối hút thuốc, một người đàn ông trung niên tóc húi cua ngồi trên ghế, sắc mặt âm trầm dọa người.
“Tình huống gì thế này? Đột nhiên giảm sản lượng, trên thị trường cung không đủ cầu, mấy ngày nay gọi điện thoại cho tôi muốn lấy hàng vô cùng nhiều!” “Đúng thế, phía trên đầu óc đều có vấn đề!” “Cái nhà máy trước khi tôi tới đây đã nói, điện tử Phong Giai ở trong ngành nghề này có tiếng xấu, đám quản lý cấp cao toàn là đầu óc bã đậu, cái ông tổng giám đốc kia có một người đứng sau rất mạnh để chống đỡ, nên cứ ngây ngô lăn lộn cho tới hôm nay, cũng đủ phế rồi.” “Trưởng xưởng, nếu như ngừng sản xuất, vậy tiền làm thêm giờ có trả hay không đây? Tiền lương của chúng tôi tính thế nào?” “Được rồi được rồi, để tôi gọi điện thoại hỏi một chút, không thể giữ lại một ca được, hỏi thử xem có thể giữ hai ca lại không, hiện tại nhà kho vẫn còn trống nhỉ” Trưởng xưởng gọi điện thoại cho cấp trên nói chuyện.
“Phó giám đốc Diêm, xưởng sản xuất này của chúng
Mười mấy phút sau, phó giám đốc Diêm gõ cửa phòng làm việc của Trương Phượng Tiên, hỏi: "Giám đốc Trương, bên kia nói nhà kho không có một chút hàng hóa nào, công nhân cũng muốn làm nhiều ca hơn chút, ba ca thay phiên thành một ca, hai ca có được không?
Trương Phượng Tiên ngẩng đầu, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm phó giám đốc Diêm, quát: “Anh đang có kè mặc cả với tôi đấy à? Biết cái gì gọi là chấp hành không? Tôi nói không đủ rõ ràng sao, trước khi hàng hóa dự trữ đạt tới dây đỏ thì một ca sản xuất, sau khi đạt tới dây đỏ thì ngừng sản xuất, chấp hành là được rồi, loại chuyện này không cần đến đám người trong xưởng cân nhắc!” “Vâng, tôi biết rồi.” “Ai bảo anh đến thế?” Trương Phượng Tiên gọi anh ta lại, hỏi: “Trong xưởng có người bảo anh tới hỏi à?” “Không có.
Không có, bọn họ chỉ là phản ánh tình trạng một chút, chỉ là nói thị trường...!“Thị trường cái gì? Bọn họ hiểu thị trường à? Vậy thì còn cần bộ phận thị trường làm gì nữa? Khu xưởng mới đó đào ra không ít tầng quản lý mới, đừng mang mấy vấn đề xấu tới cho tôi, anh còn dám chạy tới hỏi tôi cơ đấy?” Trương Phượng Tiên sắc mặt càng ngày càng khó coi, quát: “Trừ nửa tháng tiền lương của anh, sa thải trưởng khu xưởng mới cho tôi!” “Không phải chứ, giám đốc Trương..
Phó giám đốc Diêm thấy Trương Phượng Tiên nhìn mình, lập tức không dám nói tiếp nữa, nói thêm gì nữa, anh ta cũng sẽ bị sa thải, vội vàng gật gật đầu đi ra.
Sau khi ra khỏi văn phòng thì toát mồ hôi lạnh, anh ta vừa mới đảm nhiệm chức phó giám đốc không được bao lâu, cảm thấy thời gian làm còn chưa đủ dài, trong lòng âm thầm mắng trưởng khu xưởng mới một trận, đây không phải đang hãm hại mình à.
Trong màn đêm, một xe lại một xe VCD phi ra từ các khu xưởng lớn, sản xuất và đồ phụ tùng trong mười ngày ngắn ngủi, lợi ích khổng lồ thôi thúc vốn đầu tư năng suất sản xuất mạnh nhất.
Tất cả mọi người nín nhịn đến gần nổ phổi, muốn vớt được món hàng béo bở trong thời buổi bùng nổ công nghệ mới này, trước đó cậu thanh niên có mặt trong bữa tiệc tối đã tranh thủ dỡ hàng.
Cậu ta dùng hơn phân nửa vốn liếng của mình đều để mua mainboard, lại tự mua một vài linh kiện rẻ tiến hànhlắp ráp, làm một cái xưởng nhỏ, tìm bảy tám công nhân, trong hai ngày thì có thể lắp ráp xong toàn bộ, chi phí chỉ có chưa đến chín triệu, bán một máy thì sẽ lãi bốn năm nghìn.
Người trẻ tuổi chưa từng làm việc gì, chuyển xong một trăm Mainboard máy VCD, mệt mỏi trán đầy mồ hôi, ngẩng đầu nhìn sao sáng trên bầu trời, tự cổ vũ động viên cho mình: “Cổ lên, cuộc sống là phải phấn đấu, hôm nay chịu khổ, ngày mai sẽ tự tin đứng trên sân khấu diễn thuyết, tựa như thần tượng được kính chào!”
Nói xong cậu ta nhìn mainboard trong xưởng, chồng chất ở một bên là vỏ nilon tiện lợi, trong lòng không nói ra được là cảm giác thành tựu gì, lần lập nghiệp đầu tiên trong cuộc đời cậu ta.
Trong màn đêm, toà bảo đang tiến hành chỉnh sửa tin tức, một người đàn ông trung niên đeo kính, cho người ta một loại cảm giác cẩn thận, nhìn tiêu đề trước mắt, rõ ràng là: Lục Tam Phong, một người đàn ông thần đàn sừng sững “Khi nào tôi mới có thể trở thành như người ta?” Người đàn ông trung niên duỗi lưng một cái, trên mặt lộ ra nụ cười, nói với người bên cạnh.
“Không quyền không thể thì đừng suy nghĩ nữa, có điều Lục Tam Phong này vẫn còn rất trẻ nhỉ, nhiều tiền như vậy, lừa đảo à?” Một cậu thanh niên bên cạnh nói.
"Cậu tưởng rằng một bộ quần áo hơn ba triệu, một đôi giày da vài triệu, bán cho ai vậy, đều là những người này mua, thực tập à, cậu vừa mới tới, đơn vị của tôi cũng không tệ, chỉ cần ổn định.
Người đàn ông vỗ vỗ bả vai cậu thanh niên nói: “Không có vấn đề, in ấn đi.
Thực tập viên bên cạnh đứng lên nói: “Vâng, chỗ chúng ta rất tốt, chỉ là ca đêm phải thức khuya, cũng không biết thức đến lúc nào.”
Hiện tại không ít người trong giới truyền thông thích phong thần, người đàn ông được phong thần trước đó là tổng giám đốc Mưu, các phương tiện truyền thông bùng nổ vào những năm 90, đủ loại truyền thông tư nhân xuất hiện hàng loạt, cạnh tranh về nội dung tin tức vô cùng quyết liệt.
Ngày hôm sau, sáng sớm, các cửa hàng đồ điện tử lớn mở cửa, vẻ mặt mỗi chủ cửa hàng đều tràn ngập tự tin, chào đón một ngày tranh mua mới, hôm nay nguồn cung cấp tuyệt đối đủ, đẩy bảng hiệu Hàng mới đã đến ra ngoài.
Lục Tam Phong tỉnh dậy cơm nước xong xuôi, thấy một xấp báo chí đặt trên mặt bàn, tờ báo đặt trên cùng trong số đó, tiêu đề chính là Lục Tam Phong, một người đàn ông thần đàn sừng sững
Trương Phượng Tiên đang ăn cơm, đọc báo chí giải trí, nói: “Sau này liệu có cần phải cúng bái cho anh không? Tờ báo này đồn thổi hơi lố rồi, nói anh là người đứng đầu nghìn đời, tôi đọc cho anh nghe thử nhé, anh Lục Tam Phong khuôn mặt đầy đặn, có tướng giàu có, thông qua so sánh hình ảnh, chúng tôi phát hiện anh ấy vô cùng giống phú ông Thẩm