“Hồng Thụy, giúp anh đọc một chút” Hác Phong Thuận đưa tập tài liệu cho Hồng Thụy.
“Liên quan đến Địch Văn Khởi của thành phố này và những người khác bí mật đệ trình lên một vụ án để điều tra...!Hồng Thụy bắt đầu đọc.
Sau khi nghe xong, trong phòng chìm vào trong im lặng, Hác Phong Thuận hút thuốc, cầm giấy tờ qua, ông ta cũng cùng một số lãnh đạo thị trấn giao tiếp, xem tài liệu như thế nào.
Lục Tam Phong ngồi ở một bên nhìn chằm chằm vào biểu cảm của ông ta, nhìn thấy Hác Phong Thuận hít một hơi thật mạnh, mặt mày nhíu chặt, hỏi: “Sao cậu có được nó? Cái này người bình thường cũng không lấy được!”
“Đừng làm nhàu nát.” Lục Tam Phong đưa tay cầm giấy tờ, nói: "Sáng nay đi văn phòng của Hoàng Hữu Danh lặng lẽ lấy, sáng mai còn phải trả lại.”
“Tại sao cậu lại nói với tôi?” Hác Phong Thuận cũng không ngốc, nếu sự tình đã như chém định chặt sắt, ông ta một chút cũng không dùng được, Lục Tam Phong còn tìm ông ta? Hỏi: “Cậu có thể làm việc trực tiếp với tôi, cậu sẽ không bị cản trở trong ngành Logistic?”
“Ông nghĩ như vậy cũng không sai, nhưng tôi và ông suy nghĩ không giống nhau, tôi chưa bao giờ nghĩ qua hoàn toàn muốn các ông sụp đổ, ông mặc dù đã thành công, tôi có thể giúp ông đi tới thành công hơn.” Lục Tam Phong hướng về phía ông ta nói: “Hiểu không?”
“Hướng tới thành công hơn?” Hồng Thụy lẩm bẩm một câu.
“Đúng vậy, từ thất bại đến thành công là bước đầu tiên, tôi có thể làm cho ông từ thành công đến thành công hơn.” Lục Tam Phong vẻ mặt chắc chắn hướng về hai người: “Logistic Ong Vàng từ lúc sáng lập, chính là cái này thiết lập suy nghĩ, chỉ là bởi vì anh cả cùng em ba của ông độc quyền quá nhiều.”
“Ông nghĩ một chút, chi phí của các ông mất rất nhiều tiền, nếu các công ty khác không cần các ông, đơn giá quá cao trong khi đây chỉ là thị trường nhỏ, thị trường nhỏ có thể có bao nhiêu tiền chứ? Ông thử nghĩ một chút, mười phần trăm của một triệu, hay là năm mươi phần trăm của một trăm triệu?”
“Tất cả những gì chúng ta phải làm là giảm giá đơn, làm cho thị trường lớn lên, các ông làm việc với các công ty Logistic để giúp các ông lớn hơn và mạnh mẽ hơn.
Còn tôi, tôi có thể nhận được gì? Những gì tôi có thể nhận được là, kinh doanh riêng của tôi thuận tiện hơn một chút, phí giảm một chút, chủ yếu là thu nhập chính vẫn còn trong túi riêng của các ông!”
“Tôi có thể hủy hoại tất cả các ông, nhưng tôi cũng không thể sống, tôi không có ý muốn hủy hoại các ông, tôi muốn hợp tác với các ông, hiểu không?”
Lục Tam Phong nói với hai người.
Hác Phong Thuận vẻ mặt bừng tỉnh hiểu rõ biểu tình, Hồng Thụy ở một bên nhịn không được nói: “Tổng giám đốc Lục, anh thật là người có tấm lòng bồ tát!”
"Lời này khen có chút hơi quá, nửa bồ tát thôi!” Lục Tam Phong đặt giấy tờ vào trong túi, nói: “Tổng giám đốc Hác, ông cũng biết bây giờ trong ngành logistics là gì, bao nhiêu người đã trở thành nạn nhân, chúng ta không nói tiền, nói chuyện này, ông xem một chút? Đại nghĩa diệt thân sẽ không bị người nào chửi rủa, thậm chí có thể nhận được sự ủng hộ và yêu thương.”
Hác Phong Thuận làm sao chống cự được loại quỷ quái xảo ngôn lệnh sắc này, trong lúc nhất thời có chút phiêu phiêu, tiền kiếm được, thanh danh có, còn thoát khỏi Hác Trung Hưng, đây là một mũi tên bắn ba con chim!
“Nếu đã như vậy, vậy thì cảm ơn tổng giám đốc Lục.” Hác Phong Thuận trên mặt lộ ra nụ cười, nắm tay Lục Tam Phong nói: “Tổng giám đốc Lục, cậu đối với tôi tốt như vậy, tôi thật sự là không có cách nào báo đáp, cậu yên tâm, chỉ cần Địch Văn Khởi ngã xuống, Hác Trung Hưng bị đưa ra trước pháp luật, tôi trước tiên ký hợp đồng hợp tác với cậu, làm gương cho các công ty khác trong ngành logistic.
Lục Tam Phong nghe sửng sốt, làm sao cảm thấy một câu cảm ơn liền xong việc?
“Không phải không phải!” Lục Tam Phong vội vàng dừng lại lời nói của ông ta, nói: “Thời gian trước ông không phải để Hồng Thụy tìm tôi, nói có thể cung cấp chứng cứ của Hác Trung Hưng cùng Địch Văn Khởi, Mã Xuyên Đào những người này sao, hôm nay tôi tìm ông chính là muốn những thứ này.”
“Phía trên không phải đều nói đã lặng lẽ lập án điều tra sao, còn muốn những chứng cứ đó từ tôi à?” Hác Phong Thuận có chút nghi ngờ nhìn chằm chằm Lục Tam Phong, ông ta cũng là người từng trải, tính cảnh giác cao không phải bình thường.
“Ông đừng căng thẳng, ông nghĩ một chút xem, vì sao gọi là điều tra bí mật, không phải là trực tiếp?” Lục Tam Phong dựa người vào ghế sô pha, thấp giọng nói: “Phía trên sợ đánh rắn động cỏ, đang chậm rãi điều tra, ông nghĩ một chút, nhiều chuyện như vậy, tra cũng phải có thời gian, đúng không?”
Hác Phong Thuận trong lòng có chút kinh ngạc, nhưng qua những gì Lục Tam Phong nói, ông ta cũng hiểu được, ông ta chẳng qua là muốn đem chuyện này vượt qua nhanh hơn.
Đối với sự thật của tài liệu đó, ông ta không có một chút nghi ngờ, Hác Phong Thuận nghĩ rằng với thân phận của Lục Tam Phong cộng với mối quan hệ với Hoàng Hữu Danh tất cả điều này là hợp lý.
Hơn nữa trong lòng ông ta, Lục Tam Phong là một người đàng hoàng sẽ không bao giờ làm những chuyện như vậy.
Hồng Thụy ở một bên nghe rõ, cô ta cảm thấy đây là cơ hội tốt nói với Hác Phong Thuận, nhịn không được khuyên bảo: “Anh Thuận, đi theo sếp lớn khẳng định không sai, lại nói, Hác Trung Hưng đối với anh như thế nào, trong lòng anh cũng rõ ràng, em cảm thấy đây là một cơ hội ngàn năm khó gặp”
“Ông xem, ngay cả Hồng Thụy cũng biết” Lục Tam Phong thấy ông ta còn đang do dự, mạnh mẽ đứng dậy, cầm túi xách lên, làm bộ muốn đi, nói: “Một người có thể làm được chuyện lớn hay không phải xem năng lực quyết đoán, có người cả đời đều bị chìm xuống, thấy lợi nhỏ quên lẽ phải, làm đại sự tiếc thân, nếu do dự vậy thì dứt khoát đừng làm...!
Lời này của