**********
Chương 651: Cao Chí Dũng tìm Đầu
Το
Tĩnh lặng!
Chỉ còn lại sự tĩnh lặng, cả hai nhìn nhau không nói gì, chỉ có những dòng lệ rơi như thác!
Lục Tam Phong không biết nên khuyên cô như thế nào, hoặc có thể nói là, anh không biết nên khuyên bản thân mình như thế nào để có thể vượt qua kiếp nạn này trong đời mình!
Nếu như độc thân là sống ở nhân gian, vậy thì hai người yêu nhau chắc là ở cõi tiên giới, còn giây phút chia tay nhau kia sẽ cùng nhau rơi xuống địa ngục vô giản.
Người chịu khổ ở địa ngục vô giản sẽ nói cho kẻ độc thân ở nhân gian rằng, độc thân rất tuyệt, đừng sa vào cái vũng bùn tình yêu này, người đang yêu đương ở tiên giới nhìn xuống người phàm ở phía dưới, sẽ không ngừng mời gọi bọn họ, muốn để đối phương cũng cảm nhận được niềm vui sướng như của mình.
Cái hạng dại gái thì lại khác, bọn họ xuyên qua xuyên lại bên trong tam giới này, tâm trạng một ngày nhấp nhổm lúc lên lúc xuống, dại gái thật là đỉnh!
Lục Tam Phong rời đi, trước khi đi anh nói cho Giang Hiểu Nghi, hy vọng trở về hồi trước, anh chẳng thể cắt đứt được, để cô nghĩ kỹ lại, có tiền hay không không sao cả, con người sống không thể chỉ vì tiền, người bình thường sống vì một người, còn người vĩ đại sống vì nhiều người.
Anh chỉ muốn tìm về sự bình thường của bản thân.
Cao Chí Dũng đưa Lục Tam Phong đến khách sạn Thiên Duyệt, lúc ban ngày anh ta cũng đã hiểu được đại khái đầu đuôi câu chuyện rồi, anh ta rất muốn giúp Lục Tam Phong một tay, nhưng mà lại không biết nên nói như thế nào.
Há miệng ra, chỉ có thể thở dài.
"Đều là người sống trong cõi đời, đâu phải ai cũng có thể vượt qua được cửa ải tình yêu." Cao Chí Dũng châm một cây thuốc lá, nói: "Hồi trước tổng giám đốc Lục tuyệt đối là một người khí khái mạnh mẽ, ý chí ngút trời.
"Không phải mấy ông tổng kiểu này thường coi nhẹ chuyện tình cảm lắm à, hồi trước có ông giám đốc Vương nọ, bao nuôi một cô bé, tình cảm thắm thiết lắm, ai biết được bảo bỏ là bỏ luôn." Phó giám đốc đứng một bên nói.
Cao Chí Dũng nhìn anh ta một cái, nói: "Người đã đi vào trong lòng, là thuốc độc, còn những chuyện bao nuôi đó, cùng lắm cũng chỉ xem như thuốc giảm đau thôi.
Tôi phải đi kiếm một người khuyên được anh ta.
Cao Chí Dũng nghĩ tới nghĩ lui, đúng là nghĩ ra được một người, đó chính là Đầu To.
"Trở về tìm số điện thoại của Đầu To, mau lên!" Cao Chí Dũng lên xe nói.
"Đầu To là ai?"
Hai phó giám đốc liếc nhau, họ đều không biết có một người như vậy, nghe giám đốc Cao nói, hình như là trong công ty.
"Nhân vật thuộc hàng kỳ cựu của Công ty, cùng khởi nghiệp với tổng giám đốc Lục, mau đi thôi!" Cao Chí Dũng thúc giục hai câu.
Lúc chạng vạng, người cả nhà họ Giang cùng ngồi trên giường đất, mặt người nào người này đều cười toe toét, ở một góc có phủ đệm chăn trên giường đất, Giang Đông Việt nửa nằm trên đệm, cong chân bắt chéo, trên mặt tràn đầy vẻ đắc ý.
"Hừ, thấy thằng nhãi kia không, mẹ nó, trước đây bướng với tôi, tôi nói mọi người nghe này, sau đó tôi đã chơi cho nó suýt chết, chẳng phải chỉ là một con chó trông cửa thôi sao, thế mà dữ khiếp!" Giang Đồng Việt nghiêm nhiên bày ra dáng vẻ đã trừng trị chết Cao Chí Dũng.
"Trước đây Lục Tam Phong đã có vấn đề rồi, không chịu dùng người trong nhà bao giờ mà lại để người ngoài kiếm một núi tiền, đúng là giỡn mặt nhau, bạn bè tôi hỏi tôi, rằng em rể anh giàu như thế, hiện tại anh làm sếp gì rồi hả? Y dà, tôi cũng ngại không dám nói!" Giang Đông Việt làm một biểu cảm khoa trương, nói: "Người ta cầu xin tôi xử lý cho chút việc nhỏ, tôi cũng phải trốn tránh." "Chẳng phải là như vậy sao, em cũng đã nhìn ra được cậu Lục Tam Phong này, anh phải chỉnh đốn lại cậu ta mới được, không phải hôm nay cũng thành thật phết hay sao, nếu làm như vậy từ sớm thì làm gì có chuyện chĩa khuỷu tay ra bên ngoài." Chị dâu cả đứng ở một bên nói.
Tống Tuyết Ly vẫn luôn không nói gì, mọi người ríu rít, Giang Hiểu Nghi đang nằm trên giường phòng bên cạnh, nghe những lời này, trên mặt không có biểu cảm gì, chỉ còn sót lại sự đờ đẫn.
Vốn đĩ Giang Nhị Cẩu không muốn nhúng mũi vào cho lắm, nhưng nhìn thấy hai đứa con trai của mình đều trở thành sếp lớn, trong lòng cũng ngứa râm ran, ít nhất cũng không thể kém hơn con trai được.
“Tôi phải để Lục Tam Phong cho tôi lên làm sếp lớn, Hiểu Nghi, chức sếp gì lớn hơn so với anh cả, anh hai con thế?" Giang Nhị Cẩu gào lên với bên cạnh.
Tạ Thành Kiên ngồi một bên mở miệng nói: "Vậy thì phải là chủ tịch, bất kể công ty nào, chủ tịch luôn lớn nhất." "Được, vậy coi như tôi đây là chủ tịch" Giang Nhị Cẩu nhếch mép cười, thuận tay cầm một cây thuốc lá lên châm.
"Chủ tịch cái gì mà chủ tịch, đừng để ý mấy thứ trên tuổi đó." Tống Tuyết Ly mở miệng bảo với mọi người: "Tôi vẫn luôn suy nghĩ, một câu của người ta có thể để mình lên làm giám đốc gì đó, thì một câu của họ cũng có thể đá mình xuống dưới, không thể để cậu ta định đoạt được, chúng ta phải kiểm soát cậu ta, hiện tại cậu ta có khoảng sáu trăm chín trăm tỷ, tương lai nếu cậu ta có nhiều tiền hơn, tất cả chỗ đó cũng thuộc về nhà chúng ta." "Đúng vậy, lời này của mẹ có lý, lòng người sẽ thay đổi, chúng ta phải khiến cho cậu ta ngoan ngoãn không dám nghĩ ngợi xằng bậy mới được, phải trị cậu ta mạnh tay!" Chị dâu hai tán đồng nói.
Mọi người ở đây cùng nhao nhao gật đầu, gừng càng già càng cay, suy xét rất đúng trọng điểm của vấn đề!
Tạ Thành Kiên từng mở công ty, có kha khá hiểu biết về doanh nghiệp, anh ta mở miệng nói: "Chuyện này ấy à, thật ra con có cách, muốn kiểm soát một doanh nghiệp thì quan trọng nhất chính là cổ phần, bây giờ bất kể là Điện tử Thủy Hoàn hay là nhà máy chế biến thực phẩm Phong Giai, cổ phần đều nằm trong tay Lục Tam Phong." "Tạ Thành Kiên hiểu mấy thứ này" Giang Hiểu Hiên nhìn về phía người đàn ông của mình, nói với vẻ tự hào trên mặt: "Anh ấy cũng là sếp, có hiểu biết về mấy cái thứ...!Ừm...!Cổ phần, hội đồng quản trị, kết cấu thương nghiệp này, em nói có đúng không?" "Đúng đúng đúng, Hiểu Hiền thông minh quá, mấy từ ngữ này mà cũng biết, tương lai tuyệt đối có tiềm chất trở thành sếp to." Tạ Thành Kiên khen một câu
Tổng Tuyết Ly nhìn về phía Tạ Thành Kiên, nói: "Vậy thì phải làm như thế nào mới có thể kiểm soát được cậu ta, đừng để ngày mai cậu ta không vui, đá hết người trong nhà chúng ta ra "Nói cho cùng thì chính là chuyện cổ phần, chỉ cần bắt Lục Tam Phong giao cổ phần cho người trong nhà chúng ta là được, nhà chúng ta tạo thành một hội đồng quản trị, sau đó phát tiền lương cho Lục Tam Phong, để anh ta làm tổng giám đốc, nếu như anh ta dám nói một chữ không thì