**********
Chương 655: Ly hôn là chuyện tốt
Ông Phùng gần như lên cơn đau tim, nhưng được Lục Tam Phong tận tâm chăm sóc, đã cho Phùng Chính Anh của nhà họ Phùng một con đường lui.
Cái chết ngoài ý muốn ư? "Mau bảo Chấn Toàn Khôn gọi điện thoại hỏi thử xem." Ông Phùng vội vàng nói.
Chấn Toàn Khôn vội vàng liên lạc ngay, hơn mười phút sau trở về nói: "Cứ đi lo sợ mấy chuyện không đâu, chỉ là gần đây trong gia đình xảy ra một vài vấn đề, có thể sẽ phải ly hôn, hơn nữa giám đốc điều hành công ty Trương Phượng Tiên đã xin nghỉ phép tạm thời rồi, gần đây mọi việc ở công ty đang rơi vào tình trạng hỗn loạn"
Ông Phùng quay lại ngồi lên ghế, thật đúng là cái rủi trong cái may, cho dù là biến cố gia đình đi chăng nữa thì đối với một người đứng đầu doanh nghiệp, đó cũng là nhất dao chí mạng.
Ông Phùng đã gắn bó với công việc kinh doanh này cả nửa đời người nên hiểu rất rõ nhưng yếu tố gây nguy hiểm đối với sự phát triển của doanh nghiệp, thất bại là điều thường xuyên xảy ra, nguyên nhân có thể là do bộ phận kinh doanh, có thể do những hiểu biết về thị trường không thật sự chính xác, cũng có thể do không có đủ năng lực, nhưng tất cả đều có một vài điểm giống nhau.
Những vấn đề về tình cảm khiến cho những người đứng đầu cảm thấy mệt mỏi, bất kể là bên đầu tư hay tuyển dụng giám đốc điều hành cấp cao thì khi bỏ tiền ra đầu tư hoặc tuyển dụng đều phải thật cẩn trọng.
Một người sắp kết hôn và đang chuẩn bị cho tuần trăng mật thì việc hâm nóng tình cảm sẽ khiến cho bên còn lại phải dồn hết tâm trí cho người bạn đời của mình.
Một điều nữa đó là khi gia đình sắp bị tan vỡ, đó là một đả kích vô cùng lớn, khi rơi vào tình trạng này thì chẳng còn tâm trí đầu mà làm việc nữa, sẽ khiến cho tiến trình công việc tuột dốc không phanh, trong người lúc nào cũng cảm thấy nóng giận, hậm hực, day dứt không nguôi và chẳng có cách nào để thoát ra khỏi mớ bòng bong đó.
Đối với các nhà đầu tư thì tốt nhất là nên lựa chọn những người chưa có gia đình, bọn họ là những người luôn tràn đầy năng lượng, không hề có một chút lo lắng nào, lúc nào cũng có thể toàn tâm toàn ý đối với công ty và liều mình vì công việc.
Tuyển dụng công nhân cũng vậy, chẳng khác là mấy.
Sắc mặt ông Phùng thoảng lo lắng, đi qua đi lại, suy tư mấy phút rồi hỏi: “Tình hình hiện tại của công ty thế nào?” "Về cơ bản thì khá ổn định, nhưng hiện tại nhà máy ở các đại lục đều đang tung ra hàng loạt đồ điện gia dụng.
Từ giải thi đấu thị trường TV, rồi đến thiết bị ghi âm, băng nhạc, điện tử Thủy Hoàn đều dựa vào VCD mà thắng được một trận, còn bây giờ thì đã có những đầu mối khác, tủ lạnh, máy giặt, điều hòa, quạt điện, máy khâu, điện tử Thủy Hoàn đều đang rất phát triển, nhưng Lục Tam Phong thì gần đây hầu như không xuất hiện.” Chấn Toàn Khôn đáp lại.
Ông Phùng có chút không vừa lòng, suy tư trong chốc lát rồi nói: "Thông báo cho giám đốc điều hành của điện tử Lục Tam Phong, ta phải nói chuyện với cậu ấy, hoặc là cho chuyển lời cho cậu ta, nếu không thể tập trung vào công việc được thì cứ theo hợp đồng đã ký kết mà làm, trước mắt ta sẽ dựa theo định giá của điện tử Thủy Hoàn và sẽ trả lại tất cả những gì đang nắm giữ."
Phùng Chính Anh vừa nghe thấy thế vội vàng nói: "Ba, Lục Tam Phong thực sự là người có năng lực, anh ta gặp phải chuyện như vậy chỉ là bất đắc dĩ, có lẽ nên cho anh ta thời gian” "Thị trường chính là chiến trường, vào thời điểm quan trọng thế này mà sơ sẩy một chút là sẽ bị áp đảo ngay, sẽ không bao giờ có cơ hội thứ hai nữa." Ông Phùng nhìn thẳng vào Phùng Chính Anh nói: "Từ nhỏ đến lớn con đã nhìn thấy không biết bao nhiêu bài học, bọn họ chỉ vì chút lơ là mà đã mất hết tất cả, ai sẽ cho họ thời gian và cơ hội đây?"
Phùng Chính Anh há hốc miệng không thốt nên lời.
“Còn nữa, nói với Tô Ái Linh không được hỗ trợ bất cứ thứ gì cho điện tử Thủy Hoàn và Lục Tam Phong, nếu cô ta dám làm vậy thì hãy tự lĩnh hậu quả đi” Ông Phong lớn tiếng quát.
Tô Ái Linh đã là chủ tịch điều hành của tập đoàn tư bản Trần thị, trở thành một lãnh đạo.
Để làm chủ một công ty tài chính thực ra rất đơn giản, cũng không cần phải biết quá nhiều kiến thức chuyên môn vì ở dưới đã có rất nhiều nhân viên top đầu phụ trách công việc này.
Mà người làm chủ phải chịu trách nhiệm về ba thứ, đó là quan hệ rộng! Quan hệ rộng! Vẫn là quan hệ rộng!
Tìm đủ mọi cách để rút vốn từ các công ty khác, làm bạn với những người giàu, tiến hành vay tiền vốn và bắc cầu vào những thời điểm quan trọng, nhanh chóng hiểu rõ được hướng đi nội bộ của các công ty lớn khác, đưa ra phán đoán chính xác, kiểm soát được những gì cần kiểm soát, những gì bí mật thì phải thực hiện một cách bí mật.
Những việc này quả thực là điểm mạnh của Tô Ái Linh, sau khi ngồi vào vị trí chủ tịch điều hành, đầu tiên cô ta chia tiền hoa hồng để lôi kéo người khác, sau đó lợi dụng thân phận phụ nữ của mình để gia nhập vào những người nổi tiếng và các ngôi sao, hơn thế nữa còn tổ chức tiệc đêm với một nhóm người mẫu.
Chủ yếu là mời tất cả những người có tiếng có tăm, gần hết tất cả đàn ông trên thế giới, đều là những người có thể lấy sắc đẹp của phụ nữ ra để đối phó, còn một số người khác là sử dụng sắc đẹp của đàn ông.
Khoảng thời gian này Tô Ái Linh rất bận rộn, cô ta chi một số tiền lớn để viết bản thảo, ngày nào cũng thấy xuất hiện ở các trang báo đầu tiên, liên tục đi làm từ thiện, có rất nhiều người đã quên mất rằng cô ta là người thế nào, ngược lại còn cảm thấy cô ta thật sự là một nữ doanh nhân trẻ trung, xinh đẹp.
Tô Ái Linh đã nghĩ đủ mọi cách để xóa bỏ dấu vết của Trần Thu Phương, thậm chí còn muốn đổi luôn tên của tập đoàn tư bản Trần thị, ban giám đốc đã đưa ra nghị quyết trong cuộc họp gần đây nhất, quyết định đổi tên tập đoàn tư bản Trần thị thành Liên hợp tư bản.
Tô Ái Linh tỏ ra rất thành thạo và sành sỏi trong xã hội của giới thượng lưu, cô ta sống rất trong sạch và không bị dính bất kì một tin xấu với người đàn ông nào, hình tượng của cô ta trong mắt công chúng lúc nào cũng luôn đẹp để hơn nữa cách ăn mặc cũng không quá hở hang, lúc nào cũng xuất hiện với dáng vẻ chỉn chu, thanh lịch.
Một người phụ nữ như vậy đã trở thành nữ thần trong lòng không ít người đàn ông ở tầng lớp thấp và trung lưu trong xã hội, chỉ có thể nhìn ngắm từ xa mà không thể chơi đùa.
Sau khi nhận được một cuộc điện thoại, thư kí của Tô Ái Linh vội vã chạy đến trước cửa phòng làm việc của cô ta, gõ vài cái rồi đẩy cửa bước vào: “Tổng giám đốc Tô, ông Phùng vừa gọi điện tới nói là có việc gấp.
"Là ông Phùng hay là Chấn Toàn Khôn?” Tô Ái Linh ngẩng đầu hỏi.
Cô ta mặc một bộ Âu phục trông rất chuyên nghiệp, đeo đôi kính gọn đen