Im lặng gần một năm trời, Waypod một lần nữa trở thành tâm điểm của thị trường, từ việc cạnh tranh thị trường đến những thủ tục pháp lý đã mở ra một cuộc chiến mới.
Vào ngày thứ hai, có một số hiệp hội chuyên ngành đã đứng lên lên tiếng buộc tội Waypod có những tuyên truyền giả mạo.
Đồng thời cũng có 6 xưởng sản xuất đã liên hệ đưa ra cáo buộc rằng Waypod đã lừa dối người tiêu dùng, song cũng bày tỏ sự nghi ngờ về quảng cáo TV bảo vệ mắt, điều này nhất thời đã thực sự gây chấn động lớn.
Lục Tam Phong không có thời gian để giải quyết chuyện này, mọi tâm tư của anh bây người đều dồn hết vào ngành thông tin rồi.
Tháng 1 năm 1994, máy nhắn tin của một lần nữa được tung ra thị trường, giá bán lẻ của thiết bị này là một triệu không trăm bảy mươi chín nghìn, doanh số tiêu thụ đã vượt qua 5 nghìn chiếc.
So với giá cả hơn một triệu hai của Motorola thì đã rất rẻ rồi, bởi vì Motorola rất khó tìm, lại tăng giá, người bình thường muốn mua 1 chiếc máy nhắn tin của Motorola, giá cả cũng phải gần một triệu rưỡi.
Bốn người sáng lập ra thiết bị dẫn sóng này khi nhìn thấy doanh thu như vậy thì cực kỳ phấn khích, đơn hàng tiêu thụ vượt qua 5 nghìn chiếc, là bời vì năng suất của bọn họ chỉ có thể đạt đến 5 nghìn chiếc.
Hơn nữa nhờ vào sức nóng tiêu thụ của TV Waypod, bên ngoài đã mệnh danh họ với cái tên TV Waypod của thế giới máy nhắn tin, điện tử Thủy Hoàn của ngành này.
Ý nghĩa của việc bên ngoài gọi như vậy là vô cùng quan tọng, chúng ta đã tạo dựng được một chỗ đứng vững chắc rồi, sếp Lục cũng không cần đi đây đi đó nữa, yên tâm tạo ra chiếc tivi cho riêng mình là được rồi.
Trong văn phòng, Lục Tam Phong nhìn tờ báo, trong lòng có chút lo lắng.
Là người đứng đầu ở mảng máy nhắn tin trong nước, sự phát triển sau này dường như rất thuận lợi, một khi có cuộc đối đầu giữ Motorola và thiết bị dẫn sóng, thì thị trường sẽ có bên thứ ba.
Điều mà Lục Tam Phong phải làm bây giờ chính là cùng với hai bên kia hình thành lên thế chân vạc! Một khi bỏ lỡ mất cơ hội, thì thật sự sẽ là một sai sót, một lỗ hổng lớn của lịch sử.
Vì vậy anh cần phải tận dụng thời gian một cách tối đa.
Cửa văn phòng bị gõ, Liễu Ngoạn bước vào với một tập tài liệu trên tay nói: “Tổng giám đốc Lục, thong tin về Kurai Yui đã thu thập được kha khá rồi, tôi cũng đã liên hệ với không ít những lãnh đạo có liên quan của bọn họ, đưa ra được kết luận.
“Kết luận gì?” Lục Tam Phong ngẩng đầu lên hỏi: “Bọn họ dường như đã quên mất cái phòng thí nghiệm này rồi.
Đầu những năm 1980, đây chính là chiến lược quan trọng của bọn họ, bây giờ thì đã không còn là như vậy nữa, từ điểm này có thể nhận ra giá cả có lẽ sẽ không quá cao đầu, chỉ cần giải quyết tốt người phụ trách kia là được.
Liễu Ngoạn mặt nghiêm túc nói.
Lục Tam Phong đặt tờ báo trong tay xuống trước mặt Liễu Ngoạn hỏi: “Đọc chưa?” “Tôi đã xem qua rồi!” “Cần nhanh chóng đưa vào sản xuất càng sớm càng tốt, tránh cho đêm dài lắm mộng.
Đợi cho đến khi chỉ số ngoại hối đi vào hoạt động tốt, đặt vé máy bay ngày mai, anh cùng đi với tôi đi, đồng thời cũng cần công ty tài chính quốc tế, công ty kế toán, công ty luật pháp thu mua quốc tế.” Lục Tam Phong nói tiếp: “Những chuyện này giao cho
Lục Tam Phong vốn dĩ muốn giao cho Tô Ái Linh làm việc đó, nhưng nghĩ đến việc bản thân và cô ta qua lại gần gũi như vậy sẽ khiến cho ngài Phùng nghi ngờ, dừng lại một lúc rồi nói: “Tôi sẽ làm!” “Vậy tôi đi đặt vé máy bay!” Liễu Ngoạn đồng ý và hỏi: “Còn chuyện gì nữa không?” “Không có, anh đi làm việc đi!”
Lục Tam Phong sau khi phân phó công việc xong, anh cầm điện thoại trên bàn lên, gọi cho bên tài vụ trước, hỏi một chút tiền từ tập đoàn tư bản liên hợp đã được gửi đến chưa.
Người phụ trách tài vụ nói với Lục Tam Phong rằng khoản tiền đã được xử lý rồi, dự kiến sẽ được gửi đến trong tuần này.
Lục Tam Phong yêu cầu bọn họ phân rõ ràng các hợp đồng thế chấp quyền sở hữu, số tiền nhận được trong tài khoản, vạn nhất có một ngày nào đó người của Hồng Quảng đến kiểm tra, đừng có chỉ cần một ánh mắt đã khiến bọn họ nhìn ra là được rồi.
Cúp điện thoại, lại gọi điện cho ngài Phùng, đầu bên kia điện thoại trả lời là Chấn Toàn Khôn, sau khi trò chuyện một hai câu thì liền đưa điện thoại cho ngài Phùng.
“Ngài Phùng, dạo này ông thế nào rồi?” Lục Tam Phong khách sáo nói.
“Anh cũng thật là, bây giờ mới gọi đến đây, chuyện lớn như vậy cũng không thèm nói trước một câu.
Ngài Phùng trong lòng hiểu rất rõ, muốn nhanh chóng tìm một vài văn phòng, công ty tài chính thì rất đơn giản, một vụ mua bán nhỏ như vậy anh chỉ cần gọi một cuộc điện thoại, nửa ngày là giải quyết được vấn đề.
Nhưng vấn đề chính là, những công ty này là do anh ta tìm, lúc người ta muốn đòi tiền, chắc chắn là phải đòi Hồng Quảng Hồng Quảng đương nhiên là có tiền, nhưng liệu rằng Lục Tam Phong có thật sự sẽ nhanh chóng thanh toán cho Hồng Quảng hay không? Lục Tam Phong là người như thế nào, ngài Phùng đã quá rõ rồi.
“Ông có bản lĩnh nắm được mọi chuyện, về điểm này còn không phải là một lời nói là xong sao?” Lục Tam Phong đáp: “Có chút lo lắng cũng đúng, bên kia đại lục có sản phẩm của một nhà máy đã được tung ra thị trường, ông xem cái này.” “Lục Tam Phong à, đây là vấn đề của anh.
Các vụ thu mua xuyên quốc gia đều phải chuẩn bị trước một năm, công ty bảo lãnh tài chính, công ty tư vấn, văn phòng luật, văn phòng kế toán, đây là một chuỗi những công việc.
Không phải là tôi không quan tâm đến anh, cứ cho là tôi cũng gọi điện thoại qua hỏi, anh đi hỏi thì cũng vậy thôi.
Ngài Phùng từ chối nói: “Như này đi, có thể giới thiệu cho anh một chút, anh đi trò chuyện xem sao." "À không phải! Ý của tôi là để cho Hồng Quảng nhận dịch vụ đóng gói, những việc này đều giao hết cho bên các người.
Lục Tam Phong đang nói đột nhiên nghĩ tới hỏi: “Ông là sợ tôi sẽ không trả tiền sao?" “Ha ha ha, không sợ, sao lại vậy được chứ?” Ngài Phùng bị nhìn thấu tâm tư, cười lớn.
“Dựa vào mối quan hệ của ba hai chúng ta, chút tiền này có là gì chứ, huống hồ ông còn là người đầu tư của tôi.
Nếu như ông cho rằng tôi khong đáng tin, tôi có thể trả trước 30 tỷ cho bên ông trước, coi như là tiền đảm bảo, đương nhiên ông chắc chắn sẽ không nhận, quan hệ giữa hai chúng ta mà làm như vậy thì thành cái gì chứ? Đúng không?”
Lục Tam Phong có chút kích động nói.
Chấn Toàn Khôn đứng bên cạnh nghe thấy những lời này cũng mỉm cười, sắc mặt ngài Phùng cũng không nói nên