Chưa quen cuộc sống nơi đây, chuyến thứ nhất Lục Tam Phong đã bị đóng cửa không tiếp, có điều anh cũng cảm thấy hợp tình hợp lý, chuyện này nằm trong dự kiến.
Chỉ là không nghĩ tới giám đốc của một văn phòng xúc tiến đầu tư địa phương lại có thể ngang tàng như vậy!
Có thể nói rằng khát khao xây dựng các nhà máy quy mô lớn ở nhiều nơi rất mạnh, nếu thái độ này không xuất hiện, trong lòng Lục Tam Phong có một linh cảm xấu.
Chỉ tiêu năm nay của người ta đã hoàn thành, hoặc là đã có thí sinh.
"Tôi đã nói là không cần thiết rồi, hiện tại anh còn vui vẻ đứng ở đây làm gì hả?" Trương Phượng Tiên tựa ở trên tường, con ngươi quay tròn, nhìn Lục Tam Phong thầm nói: "Diêm Vương dễ gặp, tiểu quỷ khó chơi, cũng không phải anh không hiểu đạo lý này, tối nay chúng ta ăn một bữa thịnh soạn nhé? Thế nào? Anh mời khách!"
Lục Tam Phong không muốn phản ứng lại cô ta, bên cạnh cũng có một người đến làm việc với đống tài liệu trên tay, mọi chuyện vừa rồi của Lục Tam Phong đều rơi vào mắt của anh ta.
"Người trẻ tuổi, tay không đến đây lại muốn làm việc, chỗ nào dễ dàng như vậy chứ?" Ông chú hừ hừ hai tiếng nói: "Chắc là cậu phải chờ đợi rồi, ngày nào tâm trạng của người ta tốt, nói không chừng sẽ đồng ý đấy, bằng không tìm người đi đi."
Lục Tam Phong gật gật đầu, khách sáo với người ta vài câu, ra đại sảnh cất bước đi về phía khách sạn, Trương Phượng Tiên thấy anh không để ý đến mình, chạy mau hai bước đuổi theo nói: "Có ăn tiệc hay không vậy?"
"Cô muốn ăn cái gì?" Lục Tam Phong dừng bước nhìn cô ta hỏi.
"Tôm hùm! Hải sản gì đó, ngay ở đầu phố bên kia kìa, lúc đến khách sạn tôi đã nhìn thấy, tên là cái gì mà hải sản Phú Điền!" Trương Phượng Tiên dùng tay chỉ về phía trước nói.
Lục Tam Phong gật gật đầu, đưa tay ôm lấy bả vai của Trương Phượng Tiên, thân mật nói: "Tôi dùng tiền mời cô tới làm việc, có đúng không?"
"Đúng vậy!" Trương Phượng Tiên có chút không biết làm sao gật đầu, mặc dù cô ta thích làm ầm ĩ, thế nhưng bị Lục Tam Phong ôm như thế vẫn cảm thấy có chút khó xử.
"Sau đó tôi đi tìm người của phòng xúc tiến đầu tư, bị đóng cửa không tiếp, cô cứ như vậy mà đứng một bên nhìn xem?"
"Thật ra tôi đã sớm không nhìn được, ăn xong bữa hải sản này, tôi sẽ gọi điện thoại cho lãnh đạo của bọn họ phê bình thật nặng, trong thời đại mà hoạt động kinh tế làm trọng tâm, làm sao tôi có thể bỏ bê một ông chủ lớn như tổng giám đốc Lục chứ!" Đôi mắt xinh đẹp của Trương Phượng Tiên nháy nháy, nói: "Anh cảm thấy tôi nói như vậy được không?"
"Quá được ấy chứ!"
Một bữa hải sản bỏ ra hơn mấy triệu, Lục Tam Phong ăn tôm hùm đến no căng.
Trở lại khách sạn, Lục Tam Phong ngồi trên giường của Trương Phượng Tiên, nhìn cô ta nói: "Gọi điện thoại đi."
Trương Phượng Tiên hoài nghi nhìn anh, lớn như vậy rồi còn chưa từng ở một mình một phòng với một người đàn ông, nhấc điện thoại cố định sang một bên rồi bắt đầu bấm điện thoại.
Lục Tam Phong thấy động tác nhỏ của cô ta như vậy thì không nhịn được bật cười, có đôi khi ngây thơ giống một đứa trẻ, có đôi khi lại thận trọng quá mức.
"A lô, bác Vương, là cháu đây, Phượng Tiên!"
"Sức khỏe của ông cháu rất tốt, bác yên tâm đi, bây giờ cháu đang ở nơi bác phụ trách đó."
"Gần đây cũng không có gì làm, muốn đến phía Bắc dạo chơi một chút, cháu không muốn làm việc cho bác đầu, cháu muốn kinh doanh cơ."
Lục Tam Phong ở một bên nghe muốn bật cười, người như cô ta mà muốn kinh doanh?
"Cháu có một người bạn muốn hỏi một ít chuyện, hôm nay chúng cháu đến phòng xúc tiến đầu tư...
Mười mấy phút sau, cúp điện thoại, Trương Phượng Tiên nhìn Lục Tam Phong nói: "Hạn ngạch xúc tiến đầu tư năm nay đã hết, gần đây có một nơi gọi là xí nghiệp Thiên Thông đang hoạt động, có thể phê duyệt cho anh đó, nhưng điều kiện của anh thì nhất định không thể đồng ý được."
Quả nhiên!
Trong lòng Lục Tam Phong biết, trong các văn phòng xúc tiến đầu tư đó có rất nhiều chất béo, nhóm công ty đầu tiên đều đã dính chất béo, anh muốn ăn miếng bánh ga tô này thì phải có quan hệ, hơn nữa còn phải là quan hệ không bình thường.
Cho dù là bạn bè như Hoàng Hữu Danh, Lục Tam Phong cũng muốn đến chỗ ông ta để xây dựng nhà máy, thế nhưng ông ta lại mơ mơ hồ hồ, ông ta phân bổ rất nhiều vốn, cộng với các khoản vay lãi suất thấp hoặc thậm chí không lãi suất, ai thấy mà không thèm?
Thậm chí có người cầm tiền, cái gì cũng không làm, mỗi ngày đều sống phóng túng, cuối cùng tiền không trả, chỉ là một mớ hỗn độn.
Đây là thời đại gan lớn chết no, gan nhỏ chết đói!
"Xí nghiệp Thiên Thông này làm gì mà đã đạt được mục tiêu rồi?" Lục Tam Phong vội vàng nói.
"Không có, nhưng nó đã ổn định rồi, nhà sản xuất đồ nội thất có điều kiện rất giống với anh, giai đoạn đầu của việc xây dựng nhà máy có diện tích một nghìn sáu trăm mẫu, tổng diện tích ước tính khoảng bốn nghìn mẫu, nhà máy lớn trải dài bắc nam, trở thành nhà máy sản xuất đồ gia dụng lớn nhất, với khoản vay hai mươi bảy triệu không lãi suất để xây dựng nhà máy...
Về chuyển nhượng đất đai, cho vay không lãi, miễn thuế, mỗi tỉnh đều có chỉ tiêu hàng năm, nhà máy sản xuất đồ gỗ này đã chiếm diện tích lớn nhất, nếu Lục Tam Phong muốn nói về các chỉ số tương tự thì rất dễ vượt tiêu chuẩn, mà Lục Tam Phong lại biết, rủi ro kinh doanh là rất lớn.
Theo lý mà nói, chỉ tiêu không nên ít như vậy, vẫn còn một số nhà máy nhỏ còn lại để phân chia và cần có mục tiêu, cái này đến chào hỏi, cái kia đến mời khách ăn một bữa cơm, phân chia không sai biệt lắm.
"Con mẹ nó, cái này không phải là hết năm rồi sao!" Lục Tam Phong có chút rầu rĩ nói.
"Tôi cảm thấy không thể đùa được đầu, bác nói với tôi, bác thật sự không có khả năng hỗ trợ, thế lực của đối phương cũng không