“Cái gì? Anh nói ai chết rồi cơ?” Bạch Ngọc Phương cảm giác như đang gặp sấm sét giữa trời quang, trừng to mắt nhìn Lục Tam Phong, có chút không dám tin tưởng.
Đừng nói là chỉ có cô ngạc nhiên, chính Lục Tam Phong cũng có chút không dám tin, buổi chiều anh ta còn rất khỏe, đột nhiên liền chết đi, chuyện này mà cẩn thận suy nghĩ một chút sẽ khiến cho lưng người ta phát lạnh.
“Tôi đi gọi điện thoại.” Lục Tam Phong đứng lên, đi ra phòng ăn.
Bạch Ngọc Phương dựa vào ghế, cả người giống như là bị rút khô tất cả khí lực đồng dạng, thần sắc bên trong hai con người dần trở nên tan rã, hiện tại cái cục diện này hoàn toàn không phải thứ mà cô có phải không chế nữa rồi, hiện tại đến mức phải xảy ra án mạng, cô chỉ hi vọng mình có thể toàn thân rút lui.
Lục Tam Phong ngay lập tức gọi điện thoại cho thư khí Lý.
“Đã trễ thế như vậy rồi, anh gọi là có chuyện gì?”
“Cho tôi nối máy với điện thoại của Trâu Hùng Dũng.”
“Có chuyện gì thì anh cứ nói với tôi, cũng giống như canh nói chuyện với ngài ấy.” Khẩu khí của thư khí Lý bình thản khiến cho Lục Tam Phong cảm thấy mình đã bị vứt bỏ.
“Tả Hướng Dân chết do cho bên các anh làm?”
“Anh nói cái gì thế? Anh có ngờ vực vô căn cứ ai cũng không đến mức ngờ vực vô căn cứ đến chúng tôi chứ, bên kia công an đã tham dự vào công cuộc điều tra, say ‘rượu lái xe đụng phải một chiếc xe khác, tử vong ngay tại chỗ, còn có, chính ảnh nên cẩn thận, đã đến thời điểm cá chết lưới rách.” Đối phương nói xong, lập tức cúp điện thoại.
Lục Tam Phong nghe được âm thanh trong điện thoại, sững sờ ngay tại chỗ một hồi lâu, lấy lại tinh thần ngay lập tức gọi điện thoại cho phía trong xưởng.
Điện thoại vang lên, điện thoại của trưởng văn phòng xưởng vang lên.
Cao Chí Dũng cuống quít đi tới, lấy chìa khoá từ dây lưng quần xuống, mở cửa, nhận điện thoại, mang theo vẻ mong đợi nói: “Alo, cho tôi hỏi có phải là tổng giám đốc Lục không?”
“Là tôi, giám đốc Cao, cậu nghe tôi nói, Tả Hướng Dân chết, hiện tại bên này mọi thứ đang rất hỗn loạn, trước kia lúc tôi đi, tôi có để cậu tiếp xúc nhiều doanh nghiệp cung ứng, bất kể dù lớn hay nhỏ, cậu làm việc như thế nào?” Lục Tam Phong trầm giọng nói.
Cao Chí Dũng nghe được âm thanh trong điện thoại, trên mặt lộ ra nét cười vui vẻ, bất luận ở thời điểm nào, chỉ cần nghe được giọng nói này, anh ta đã cảm thấy trong lòng an tâm, giống như Lục Tam Phong đáng tin hơn nhiều so với những người đàn ông bằng tuổi khác, cho người khác một loại cảm giác đáng tin không thể nói rõ được.
Tiếp xúc không ít các doanh nghiệp, chẳng qua cũng có gọi là có chút chất lượng, Tả Hướng Dân chết như thế nào? Xưởng bên kia thu mua như thế nào? Tôi nghe nói trong thành phố Bạch Nguyên có các loại doanh nghiệp giống các loại, nhà máy của Tả Hướng Dân, thật sự rất nhiều. Cao Chí Dũng chần chờ nói: “Nếu không thì hiện tại tôi đi tiếp xúc những nhà máy khác một chút, trước tạm thời thay thế nhà máy của anh ta.”
Việc thu mua nhà máy hẳn là không có vấn đề gì, hiện tại mọi chuyện có hơi loạn một chút, lợi nhuận những năm trước hẳn sẽ trở về, không nên hỏi những nhà máy khác, những nhà máy này đều đang gặp một số chuyện không hay, nghe nói Tả Hướng Dân cung ứng sản phẩm cho cậu, những nhà máy khác sẽ không chấp nhận lời đề nghị của cậu, cố gắng duy trì khả năng ổn định của nguồn cung, tình huống trên thị trường như thế nào?
“Vẫn là sức sản xuất không đủ, hiện tại là hai ca mỗi ngày, việc buôn bán của chúng ta không được nóng vội, thậm chí đã bắt đầu ra bên ngoài tràn ra, mấy sản phẩm mang theo kiểu dáng vừa lên thị trường liền hết sạch, chuẩn bị ăn tết rồ, nhà ai không mua một chút cho con cái trong nhà chứ.”
“Tôi đã biết rồi, chuyện mở rộng nhà máy đợi tôi trở về chúng ta bàn lại sau, hiện tại tấm thẻ này của tôi có bao nhiêu tiền?” Lục Tam Phong hỏi.
“Tôi đi hỏi đầu to một chút! Tả Hướng Dân để điện thoại xuống, nhô đầu ra khỏi cửa sổ, hướng về phía phòng tài vụ hét lớn: “Đầu to, cậu qua đây một chút đi.
Đầu to ra cửa, mặt mũi tràn đầy vẻ không cao hứng, sau lưng mấy cô gái bên bộ phận tài vụ che miệng cười trộm, đi tới nói: “Tổng giám đốc Cao, anh có thể không gọi tôi là đầu to được không vậy? Tôi họ Trương.”
“Họcái gì mà họ, cậu cứ để ý mấy cái nhỏ bé như này như mấy cô cái nhỏ ấy, điện thoại của tổng giám đốc Lục gọi tới đây này, hỏi thẻ của anh ta là bao nhiêu tiền?” Cao Chí Dũng nhìn anh ta, trong mắt ” có mấy phần bất đắc dĩ.
“Điện thoại của anh Phong tới rồi sao?” Mặt mũi đầu to tràn đầy vui vẻ, cầm điện thoại lên nói: “Anh Phong, anh ở bên kia có ở được hay không, ăn uống sinh hoạt như thế nào?”.
“Đừng nói nhiều nữa, tôi hỏi cậu, hiện tại trong thẻ này của tôi có bao nhiêu tiền?
“Hơn hai trăm tỷ, hiện tại một tháng lợi nhuận của nhà máy hơn một trăm tám mươi tỷ, gần hai trăm vạn, …
“Được rồi cậu đưa điện thoại lại cho quản lí Cao.” Lục Tam Phong nghe được số tiền trong thẻ, cũng coi như là đã yên tâm hơn nhiều, dù là hiện tại cái gì anh cũng đều không tham gia, hai trăm tỷ cũng đủ để cung ứng cho nguồn của một nhà máy.”
“Tổng giám đốc Lục, có phải là hai ba ngày nữa mới trở về?”
“Mười ngày tám ngày đi, sắp xếp công việc cho tốt, vợ tôi gần đây thế nào, tôi cũng không gọi điện thoại về nhà.”
“Mấy ngày trước chị dâu có tới một chuyến, công việc trong nhà máy điện tử tạm thời để người khác làm, sắp đến tết mà, vội vàng làm gì, còn rất tốt.”
Lục Tam Phong lại hỏi một chút chuyện trong xưởng, có Cao Chí Dũng ở đó anh cũng an tâm nhiều hơn, nếu như không phải là có hai người Hàn Dương cùng đầu to hỗ trợ, anh rời đi hơn một tháng, đoán chừng sau khi trở về nhà máy cũng đều phá