"Anh, anh khi đó anh thật sự nghĩ thế nào, anh rốt cuộc làm sao mà nghĩ ra này chủ ý tồi tệ này vậy? Anh làm như trong phim truyền hình thần tượng sao?" Hạ Tình thật muốn cạy mở đầu anh của mình nhìn xem bên trong chứa đựng cái gì:"Thẩm Ninh rất là yêu anh, lúc trước anh gây sức ép anh ấy đều chịu được, ghen thì ai cũng có, nếu anh ấy muốn chia tay với anh mà anh còn dùng cách này kích thích anh ấy, anh nói xem anh có phải ngốc hay không? Anh có phải muốn gây sức ép để anh ấy càng thêm chán ghét, anh mới thấm thía?"
Hạ Lập Nhân như vừa mới tỉnh mộng nói: "Là như thế này sao, lúc trước Văn Quân đề nghị với anh làm chuyện này, nói như vậy có thể kích thích Thẩm Ninh, để cho em ấy ghen, nói không chừng em ấy sẽ quay đầu lại."
"Cô ta đề ra chủ ý này với anh sao?!" Hạ Tình lại cao giọng nói. Cô nghĩ Hàn Văn Quân là muốn thừa cơ hội lấy giả diễn thành thật, nhưng không thể tưởng tượng được ngay từ đầu còn có dự mưu! Dám tính kế trên đầu của Hạ gia đây!
"Anh không sợ cô ấy lấy giả biến thành làm thật sao?!"
Hạ Lập Nhân lơ đểnh nói: "Như thế nào sẽ làm thành thật được, cô ấy cũng không phải không biết anh thích Thẩm Ninh, sao lại nghĩ thế. Nếu mà cô ấy không đồng ý, ba mẹ cô ấy cũng không thể không đồng ý, người anh thích chính là nam nhân đó."
"Như thế nào mà không đồng ý!" Hạ Tình quả thực muốn đánh cho anh của mình tỉnh lại, cô nói tiếp:"Anh, có phải anh cho rằng hai người từ nhỏ cùng nhau lớn lên nên cảm thấy đối phương không có ý xấu sao? Không phải em nói bừa, em cho rằng anh đã bị lừa! Hôm nay mẹ còn nói rằng Văn Quân ngày hôm qua còn dẫn mẹ đến nơi này, cô ấy thật sự diễn kịch, diễn đến nỗi giống thật như vậy sao, cô ấy làm vậy vì cái gì? Cô ấy có bệnh à?"
"Lúc trước hai người đi xem mắt em không có mặt, hiện tại ngẫm lại thấy không được bình thường, rốt cuộc là ai nói cần để cha mẹ có mặt?"
"... Văn Quân a."
Lúc này Hạ Lập Nhân cũng có chút dao động, anh không đem việc này để trong lòng, nhưng đầu óc anh không ngu ngốc, chỉ cần có người nhắc nhở thì anh khẳng định có thể hiểu được.
Hạ Tình hai mắt muốn trợn trắng nói: "Đều là cô ta! Đây cũng là cô ta, đó cũng là cô ta, bây giờ còn kêu anh không cần vội hành động thiếu suy nghĩ, nói như vậy không phải cố ý tính kế với anh sao?"
Hạ Lập Nhân: "..."
Lúc trước anh rất tin tưởng Hàn Văn Quân, nhưng khi nghe em gái nói như thế anh bắt đầu do dự, giống như thật sự có điểm gì là lạ, là do anh nhìn người nhầm sao? Nhưng anh và Hàn Văn Quân là bạn nhiều năm như vậy, hai nhà quan hệ cũng luôn luôn tốt, anh thật sự không muốn nghĩ xấu cô ấy như vậy.
Hạ Tình tiếp tục nói: "Hai nhà chúng ta trong công việc làm ăn có lui tới, nếu anh thật nghĩ muốn kết hôn với cô ta em đây làm em đương nhiên cũng thay anh cao hứng, nhưng anh rõ ràng không muốn, cô ta còn tính kế với anh thế này, sau đó sẽ còn tính kế đến ba mẹ! Em là phụ nữ có lẽ em cũng sẽ giúp bạn bè của mình giống như cô ta vậy, nhưng hai người làm bộ với nhau một chút thì tốt rồi, cũng sẽ không đến nỗi nói cho cha mẹ hai bên biết phải không?"
"Cô ấy cũng nói sức khỏe cha cô ấy không tốt, chúng ta cũng đừng quản có phải thật vậy hay không, nhưng nếu cô ấy nói như vậy chúng ta tạm thời cứ tin tưởng như vậy. Cô ấy biết rõ sức khỏe cha mình không tốt còn muốn giúp anh nói dối, không sợ sau này bị vạch trần cha cô ấy sẽ tức giận hay sao? Lúc trước nghĩ kế nghĩ sao mà không tính đến việc ấy, hiện giờ anh muốn nói rõ ràng nhưng lại không