Hạ Lập Nhân sau khi về nước chuyện đầu tiên chính là gọi điện thoại cho Liễu Dật, hắn muốn tìm Liễu Dật hảo hảo hàn huyên chuyện của Thẩm Ninh một chút, lần trước lúc lên máy bay không dám hỏi chuyện hiện tại rốt cục lấy hết dũng khí muốn hỏi, nhưng điện thoại gọi tới lại chỉ vang một tiếng đã bị dập máy.
Hạ Lập Nhân nhìn điện thoại di động cau mày, Liễu Dật đang làm gì thế, như thế nào treo điện thoại của hắn?
Nghĩ tới đối phương có thể đang bận, Hạ Lập Nhân cách một tiếng mới lần nữa gọi qua, nhưng vẫn chỉ là vang một tiếng liền bị dập máy.
Vẫn chưa hết bận? Hạ Lập Nhân lại đợi một tiếng.
Quá tam ba bận, lần thứ 3 sau khi bị một tiếng cắt đứt Hạ Lập Nhân liền phát hỏa, Liễu Dật đây có ý gì!
Không nói quan hệ cá nhân, bọn họ dầu gì cũng là đối tác hợp tác trên công việc, vạn nhất hắn bên này có chuyện làm ăn liên lạc với đối phương?
Hạ Lập Nhân cảm giác mình hẳn không phải là nghĩ quá nhiều, Liễu Dật hơn phân nửa là cố ý, tại sao?
A...... Chả lẽ là bởi vì Tiết Mạch?
Hạ Lập Nhân nhu nhu huyệt thái dương, được rồi, chuyện này hắn quả thực chưa từng nói với Liễu Dật, nhưng là hắn lúc trước căn bản là không dám gọi điện thoại cho Liễu Dật, đối phương cũng không liên lạc với hắn, sau đó vẫn cứ luôn căng thẳng như vậy.
Hiện tại đoán chừng hiểu lầm lớn rồi.
Thôi vậy, gửi tin nhắn nhanh qua đi.
"Nghe điện thoại, tớ về nước, chuyện của Tiết Mạch tớ sẽ tỉ mỉ nói với cậu, A Ninh gần đây có khỏe không?"
Hạ Lập Nhân gửi tin nhắn cho Tiết Mạch. (Hình như chỗ này tác giả bị nhầm tên, phải là Liễu Dật mới đúng)
Sau đó điện thoại di động liền bắt đầu chấn động, Hạ Lập Nhân vừa nhìn, là Liễu Dật gọi tới.
Xem ra quả nhiên là bởi vì chuyện Tiết Mạch, vừa mới giải thích đối phương liền gọi điện thoại tới, nhìn bộ dạng đối với hắn rất có ý kiến a.
Hạ Lập Nhân ảo não nhưng đồng thời lại kỳ thực là có chút mừng thầm, Liễu Dật để ý chuyện Tiết Mạch như vậy, vậy nói rõ Thẩm Ninh hẳn là cũng không có cái gì gọi là người yêu mới, bằng không Liễu Dật sao có thể là cái phản ứng này.
Vừa nghĩ như vậy, tâm tình Hạ Lập Nhân liền tốt lên, chỉ cần không có kẻ thứ 3, vậy có lẽ hắn vẫn có cơ hội.
"Alo." Thanh âm Hạ Lập Nhân có chút thoải mái, tâm tình của hắn đã bình phục xuống rồi, không hề khẩn trương nữa.
"A, tổng giám đốc Hạ rốt cục nhớ tới có người như tôi." Âm điệu Liễu Dật kỳ dị, "Tôi còn tưởng rằng anh đang ở Anh vui tới quên cả trời đất nga cả lễ đính hôn của em gái ruột đều đã quên rồi chứ, hóa ra vẫn biết trở về a, lâu rồi không liên lạc, tôi thậm chí ngay cả thanh âm của anh đều không quá nhớ nữa rồi, nói anh vì sao tìm tôi, không có việc gì tôi cúp máy a."
Hạ Lập Nhân hắc tuyến, điện thoại là cậu gọi tới có được hay không, "A Ninh gần đây khỏe chứ, lần trước em ấy đoạt giải tới còn chưa có hảo hảo chúc mừng em ấy đâu."
"Cách lâu như vậy mới nhớ tới chúc mừng, phản xạ thần kinh của cậu là có hơi dài a? Cậu ấy có khỏe hay không mắc mớ gì tới cậu a, dù sao cậu còn Tiểu Mạch của cậu mà." Lời này Liễu Dật nói tới chua, bất quá Hạ Lập Nhân nghe tới cũng là rất cao hứng, xem ra Thẩm Ninh quả thật chưa có gặp được tình yêu mới gì đó.
"Được rồi đi, cậu cũng không cần tổn thương tớ như vậy, cậu còn không hiểu tớ." Hạ Lập Nhân hiếu kỳ nói, "A Ninh có ăn giấm chua hay không?"
Nói đến đây Liễu Dật liền phát cáu, cậu còn không biết xấu hổ hỏi Thẩm Ninh có ghen hay không, cậu ấy không nhìn thấy, sau khi biết trái tim tan nát rồi được chứ! Hiện tại ngay cả vẽ đều vứt bỏ!
Bất quá lại nghĩ một chút, Hạ Lập Nhân cũng không biết chuyện Thẩm Ninh mù, lúc để cho một người tìm tình yêu mới còn muốn cố kỵ vứt bỏ tâm tình người yêu cũ của mình, hình như có chút hà khắc, nhìn từ bên ngoài, xác thật là Thẩm Ninh vứt bỏ Hạ Lập Nhân mà.
"Ăn cái đầu cậu ấy, các cậu đều chia tay rồi, cậu ấy ăn giấm cái rắm, cậu đừng tự mình đa tình." Liễu Dật trong lòng vẫn là trách Hạ Lập Nhân, bất kể như thế nào, hắn luôn đứng ở bên Thẩm Ninh, chỉ có hắn đây mới biết được Thẩm Ninh có bao đau khổ.
"...... Như vậy a." Hạ Lập Nhân cũng không thể nói là thất vọng hay là thế nào, không ăn giấm thì không ăn giấm đi, chỉ cần Thẩm Ninh không yêu đương với người khác liền cũng không tính là quá tệ.
"Cục cưng, em đang nói chuyện với ai?"
Liễu Dật đầu bên kia đột nhiên truyện tới một thanh âm xa lạ, tiếng phổ thông nghe không phải là rất tiêu chuẩn, hẳn là người ngoại quốc, nhưng là vừa nghe chính là nam.
Kêu Liễu Dật là "cục cưng"? Hạ Lập Nhân trong lòng tự nhủ Liễu Dật khi nào thì tìm tình nhân buồn nôn như vậy, còn là một người ngoại quốc, gần đây đổi khẩu vị sao?
Bất quá kỳ quái, lúc trước cậu ta không phải vẫn luôn bị người quấn tìm không được tình nhân sao, khi nào thì thông đồng lại?
"Đã bảo không cho phép gọi tôi là cục cưng!" Liễu Dật tức đến nổ phổi, "Anh tránh xa tôi ra một chút!"
"Không được sờ, tôi đây nói không được sờ anh điếc sao!"
"Cút! Anh biết nói tiếng Trung đừng làm bộ nghe không hiểu, có tin tôi kiện anh quấy rối tình dục hay không a!"
"A a a a a — tôi muốn điên rồi, anh bỏ qua cho tôi có được hay không!"
Hạ Lập Nhân: "......" Đây là cái tình huống gì?
Đầu bên kia điện thoại giằng co rất lâu, giống như đánh trận, sau đó liền nghe Liễu Dật ảo não nói, "Đờ mờ, còn đang trò chuyện!"
"Cậu...... đang làm gì thế? Ở cùng một chỗ với ai?" Hạ Lập Nhân hơi liên tưởng một chút liền phát hiện ảo diệu bên trong, hắn đột nhiên có chút cười trên nỗi đau của người khác, "Là Maynard của cậu?"
"ĐM, Hạ Lập Nhân tớ cảnh cáo cậu, chớ nói lung tung, cái gì mà Maynard của tớ, tớ cùng hắn ta một chút quan hệ cũng không có được chứ! Cậu đừng có tiếp tục nhắc tới hắn ta a, bằng không tớ trở mặt với cậu!" Liễu Dật bên kia hình như đã làm xong rồi, "Đừng nói tớ, nói Tiết Mạch kia chút đi, cậu ta rốt cuộc xảy ra chuyện gì, từ đâu xuất hiện."
"Không có chuyện gì, chính là đồ chơi nhỏ, tớ sẽ mau chóng thu thập." Hạ Lập Nhân thanh âm có chút lạnh, "Tớ cho rằng Hàn Văn Quân đã nhận được giáo huấn sẽ thu liễn, không nghĩ tới vẫn là chết cũng không thay đổi, không cho cô ta chút giáo huấn cô ta thật sự không biết sâu cạn."
Liễu Dật thất kinh, "Chuyện này vẫn có liên quan tới