Editor: Ngạn Tịnh.
"Tiểu Tĩnh, đừng uống nữa!"
Nhìn một đôi gia hỏa đang khoe khoang hạnh phúc kia, Lãnh Tĩnh không bình tĩnh được nữa rồi.
"Mặc kệ tôi"
"Tiểu Tĩnh, có phải em vì thấy gạt Tiểu Kiều đến đây tham gia lễ đính hôn của Tần Nghêu và Tiểu Nhu là phản bội Tiểu Kiều, cho nên trong lòng rất khó chịu?" Đường Dự hỏi.
Lãnh Tĩnh kinh ngạc liếc mắt nhìn Đường Dự một cái, sắc mặt cứng đờ.
Tâm tư của bản thân cư nhiên bị tên ngốc này đoán trúng.
"Anh cho là tôi muốn đến sao! Nếu tôi không đến, anh tôi liền sẽ an bài buổi xem mắt cho tôi!" Lãnh Tĩnh tức giận nói.
Đường Dự lập tức bị cảm động lây, "Trưởng bối quả thực là một loại sinh vật tàn bạo!"
"Tàn bạo nhất chính là Cố Hành Thâm, nếu không phải anh ta tạo áp lực cho anh tôi, anh tôi cũng sẽ không tạo áp lực với tôi! Lại còn phải giả vờ chị em tình thâm, chính tôi đều bị bản thân mình ghê tởm muốn ói ra! Mẹ nó! Một đôi cẩu nam nữ! Năm đó Tiểu Kiều đối xử cô ta thế nào, cô ta lại báo đáp thế này, tiện nhân vong ơn phụ nghĩa! Còn có Tần Nghêu, còn tưởng rằng hắn một bộ thanh tâm quả dục, khác với những người đàn ông khác, thì ra cũng chỉ là cầm thú vẻ ngoài đạo mạo!"
Lãnh Tĩnh uống hơi nhiều, miệng nói chẳng đắn đo suy nghĩ, làm Đường Dự sợ tới mức vội vàng che miệng cô lại.
----
Ngoài cửa biệt thự.
Cung Tiểu Kiều không có thiếp mời không vào được, vì thế gọi điện thoại cho Mộc Vô Tà.
Nửa phút sau, Mộc Vô Tà chạy lại đây, lại cũng không lập tức đưa cô vào, mà là kéo tới một bên hỏi.
"Tiểu Kiều, rốt cuộc muội muốn làm cái gì?"
"Đương nhiên là tham gia tiệc đính hôn của chị em tốt rồi! Bọn họ dường như quên gửi thiệp mời cho muội rồi, muội chuẩn bị cho bọn họ một kinh hỉ"
"Tiểu Kiều, đừng lừa gạt huynh"
"Ai dô, muội lừa huynh làm gì, đừng khẩn trương như vậy! Một cô gái như muội có thể làm cái gì!"
Mộc Vô Tà cực kỳ không tín nhiệm liếc mắt nhìn Cung Tiểu Kiều. Từ nhỏ sư phụ đã dạy anh, phụ nữ như mãnh hổ, anh không dám mảy may nới lỏng.
"Tiểu Kiều, muội hãy nghe lời huynh nói, tâm bất động, tắc nhân không