Editor: Ngạn Tịnh.
Beta: Bén
“Sean, có phải anh căn bản không muốn kết hôn với em đúng không?” Cung Hàn Niệm chăm chú nhìn anh.
Cố Hành Thâm hơi nhíu mày, “Nancy, em quả thực rất có năng lực, trên mặt công việc tôi thật sự rất tán thưởng em, nhưng là, với một người đàn ông, tôi không cần một người phụ nữ mạnh mẽ, mà là một người phụ nữ để tôi bớt lo! Em là một người thông minh, hẳn là hiểu được ý của tôi!”
Cung Hàn Niệm kích động chất vấn, “Bớt lo trong miệng anh là có ý gì? Chính là chúng ta không can thiệp vào chuyện của nhau? Rõ ràng là vợ chồng, nhưng lại hoàn toàn không thể hỏi tới cuộc sống riêng của đối phương? Cho dù anh lên giường với người phụ nữ khác, chẳng lẽ em cũng không thể hỏi một câu sao? Cố Hành Thâm, sao anh có thể đối xử tàn nhẫn với em như vậy chứ! Em thương anh nhiều năm, dành tặng cả thanh xuân quý báu nhất của mình cho anh, nhưng bây giờ lại đổi lại những lời vô tình này của anh sao?!”
Ánh mắt Cố Hành Thâm rét lạnh, “Nancy, em quen biết tôi ngày một ngày hai sao? Tôi cứ ngỡ rằng chúng ta đã sớm đạt thành nhận thức chung! Nếu đến bây giờ em vẫn còn không thực tế mà hy vọng xa vời có thể lấy được thứ gọi là tình yêu trên người tôi, vậy thì thật đúng là tôi đã đánh giá cao em rồi!”
Cung Hàn Niệm mất hồn lạc phách nhìn anh, “Em cứ cho là, thời gian dài như vậy rồi, em vẫn luôn ở bên cạnh anh, một ngày nào đó anh nhất định sẽ yêu em…”
“Xin lỗi, tôi cũng không thể đoán được ý nghĩ chân thật trong lòng em, cũng không thể cho em bất cứ hồi đáp nào.”
Cố Hành Thâm giễu cợt nhìn cô ta, “Còn nữa, nhân vật si tình thế này cũng không thích hợp với em! Trước khi chất vấn tôi, em nên nhớ lại xem em đã lăn giường với bao nhiêu đàn ông rồi đi?!”
“Anh…” Cung Hàn Niệm trắng mặt, cắn chặt môi, “Vậy sao anh còn muốn cưới em?”
“Em nghĩ sao?” Cố Hành Thâm nhìn cô ta, ánh mắt kia không có chút tình cảm, chỉ có lạnh lẽo và trào phúng, giẫm đạp tất cả những thứ cô ta xem là tự tin dưới gót chân.
Cô ta bắt đầu hối hận, tại sao lại lựa chọn cãi nhau vào ngay lúc này, chọn ngay thời điểm này đi truy cứu chuyện người phụ nữ kia cơ chứ!
Nếu mọi chuyện không nói rõ ràng ra như thế này, ít nhất cô ta cũng sẽ không khó chịu đến vậy!
Sớm nên biết, anh chẳng qua chỉ nghe theo sự sắp xếp của cha mẹ mà thôi, mà cô ta, căn bản chẳng là cái thá gì cả!
Mặc kệ cô ta ở bên cạnh anh bao lâu, đừng bảo là so sánh với đầu ngón tay của Cố Tiểu Nhu, ngay cả đứa con hoang mà ả phụ nữ kia sinh ra cũng không thể so bằng, bây giờ tùy tiện lấy ra một người phụ nữ bất kỳ cũng đều có thể thay thế cô ta.
“Anh, chị dâu, hai người xong chưa?” Cố Tiểu Nhu ở bên ngoài gõ cửa.
Cung Hàn Niệm lập tức khôi phục như thường, nhẹ nhàng lên tiếng, “Xong rồi, ra ngay đây.”
Bốn người thay quần áo xong đi ra ngoài.
Cung Hàn Niệm và Cố Hành Thâm giống như vừa rồi chẳng có chuyện gì xảy ra.
Nhân viên làm việc rối rít khen không dứt miệng.
“Tiểu Nhu, đang nhìn gì đó?”
Thấy Cố Tiểu Nhu bồn chồn nhìn ra cửa, Tần Nghiêu hỏi.
“Ò, nhìn Tiểu Kiều có tới không…”
“Tiểu Kiều?” Tần Nghiêu có chút sợ hỏi lại.
Cố Hành Thâm theo bản năng nhìn về phía Cố Tiểu Nhu.
“Ừ, anh cũng biết mà, em không biết lựa chọn quần áo cho lắm, cho nên muốn tìm bạn bè tới tư vấn giúp, nhưng mà, nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ có thể nghĩ đến Tiểu Kiều, cho nên đã gọi cho cô ấy!” Cố Tiểu Nhu trả lời.
“Cô ấy… Nói thế nào?” Vẻ mặt Tần Nghiêu có chút không tự nhiên.
“Tiểu Kiều nói làm xong sẽ lập tức chạy qua.”
Cung Tiểu Kiều lại có thể đồng ý, ba người còn lại nghe thấy đều có chút kinh ngạc.
Đang nói chuyện, lại thấy Cung Tiểu